21 ƀiădah tui si Klei Aê Diê Blŭ čih leh, “Phung ka tuôm hmư̆ klei Ñu ôh srăng ƀuh, leh anăn phung ka tuôm hmư̆ klei Ñu ôh srăng thâo săng.”
msĕ snăn yơh Ñu srăng bi kngăr lu phung găp djuê mnuih; kyua Ñu phung mtao srăng kđhĭp ƀăng êgei digơ̆. Kyuadah digơ̆ srăng ƀuh klei arăng amâo tuôm yăl dliê kơ digơ̆ ôh, leh anăn digơ̆ srăng thâo săng klei digơ̆ amâo tuôm hmư̆ ôh.
“Kâo bi êdah Kâo pô kơ phung amâo tuôm duah êmuh kơ Kâo ôh; phung amâo tuôm duah Kâo ôh ƀuh Kâo leh. Kâo lač, ‘Nĕ tinei Kâo, nĕ tinei Kâo,’ kơ sa găp djuê mnuih amâo tuôm iêô wah lač kơ anăn Kâo ôh.
Diih amâo tuôm dlăng hĕ klei Klei Aê Diê Blŭ čih: ‘Boh tâo phung mdơ̆ng sang hngah leh, jing hĕ leh boh tâo phŭn ti kiêng.