3 “Fúhc hừ mạhn cưhn khồ cuhng huhn khảhn, Vị nởc vú tihng fã slụhc mơ hảu!
Lúhc tế Kể Hông Dê-su càng vạ: “Cố ới, Kể Vú Fã củ fã sau tóhm, Lụhc hạt hạhn Cố, vị Cố đã dồ mạhn lộ này đời mạhn cưhn khốn cái, cưhn sỏhng mihng tõng, tẹo càng ọc hừ lụhc đéhc.
Fúhc hừ cưhn hah mi lóhm sạ vị Cáu!”
Tẹo vạ fúhc hừ thả mạhn lụhc vị hảhn đày; fúhc hừ hủ mạhn lụhc vị đày ngihn!
Kể Hông Dê-su càng: “Cử tẻc mạhn lụhc đéhc ma đời Cáu, da lan tàng mạhn mưhn vị nởc vú tihng fã slụhc mơ mạhn cưhn lùhm mạhn lụhc đéhc tế.”
Fúhc hừ tay tử tế, sli chù ma hảhn hẻht pehn tế!
Lúhc tế, Vú cọi càng đời mạhn cưhn dụ bờng slá vạ: ‘Mạhn cưhn đày Cố Cáu pào fúhc ới, cử ma tảp áu nởc vú tihng fã đã pện slãhn hừ mạhn lụhc tư sli hẻht pehn fã tóhm.
“Cử ngảhm sạ, vị nởc vú tihng fã đã ma sàh!”
Cáu hã hừ mạhn slú hũ: Hỏn tóhng fống, sláy fống cọi mi lái cưhn ma nạhng say song đời Áp-la-ham, I-sác, đời Da-cốp cháng nởc vú tihng fã.
Hảhn pehn tế, Mưhn bưhc sau hã mạhn cưhn páy nem học: “Cử tẻc lụhc đéhc ma đời Cáu, da lan cảhm mạhn mưhn, vị nởc Kể Vú Fã slụhc mơ mạhn cưhn hah lùhm mạhn lụhc đéhc tế.
Tẹo vạ Mưhn dáhng: “Mạhn cưhn hah tịhng sau hẻn vam Kể Vú Fã nhahng mi fúhc hởn!”
Cáu hã mạhn lụhc, cưhn này fán tẹo mơ hơn chàu, đày sửhng slíhm chihc mi sự cưhn tế. Vị cưhn hah tảng hạhn chàu cọi bĩ dọp lohng, nhahng cưhn tảng dọp lohng cọi đày tai khừhn.”
chế nến Cáu pào nởc vú hừ mạhn lụhc sạhm lùhm Cố đã pào hừ Cáu ni,
tẻc mạhn lụhc đày kíhn sau nhàhm tô say song sau Cáu cháng nởc vú Cáu sau đày nạhng tihng tện tẻc fạt sẹt slíhp nhị ngả cưhn I-sơ-la-ên.”
“Kể Slíhng củ Kể Hông dụ tihng Cáu, Vị Mưhn đã pảt nhu hừ Cáu tẻc càng hã Vam Đáy hừ cưhn khong.
Kể Hông Dê-su càng: “Sự vị hảhn Cáu chế nến lụhc slửhn mỉ? Fúhc hừ mạhn cưhn mi hảhn tẹo vạ slửhn!”
Óhng cưhn fải sai, cử tảng hạhn mơ áhn tị tảhm kèm củ chàu, vị cưhn cọi cả khọi lùhm hohc bọc.
Fúhc hừ cưhn chĩu tày lộ hẻht khồ; vị sli đã chĩu đày lộ slử chểu, hảu cọi nhựhn tu vú thển củ lộ đếu tị Kể Vú Fã đã càng cỏn hừ mạhn cưhn đệp Mưhn.
Pị nõng đệp kỉ củ cáu, cử tịhng này: Mi sự Kể Vú Fã đã lợc chõn cưhn khong dụ tị dạ này tẻc hẻht hừ hảu fảt sai cháng lộ slửhn, sau tảp áu nởc vú tị Mưhn đã càng cỏn hừ mạhn cưhn đệp Mưhn a?
Cưhn lìhng fã càng đời cáu vạ: “Cử slì: Fúhc hừ mạhn cưhn kíhn đàm làu Dơng Lụhc!” Cưhn lìhng fã tẹo càng: “Này dụ mạhn vam cháhn chíhc củ Kể Vú Fã.”
Fúhc hừ mạhn cưhn slahc slừ chàu tẻc mi kên páy thửhng tị mãy lộ đếu, sau đày khàu slèng cả mạhn pảc tú.
Lụhc càng: ‘Cáu fảt sai, cáu đã mi lái dả, cáu mi slày lahng thẻm.’ Tẹo vạ lụhc mi hũ vạ hau đáng cuhng khồ, đàng đày chéhp đệp, khong khồ, fang sau lọi lạhng.