3 Mạhn phỉ lảu hẻht tỗi ma sàh, càng sau Mưhn: “Sáhn mưhng dụ Lụhc củ Kể Vú Fã, cử pển mạhn thỉhn này pehn pìhng pay.”
Mạhn cưhn tihng thên kị pải Mưhn, đời càng vạ: “Sláy cháhn sự Lụhc củ Kể Vú Fã!”
Si-môn Fi-e-lơ dáhng vạ: “Sláy dụ Hông Kểt, Lụhc củ Kể Vú Fã đếu sơng nên.”
Tẹo vạ Kể Hông Dê-su vữhn ếm sỉhc. Sláy hẻht lễ lống nhéht tẹo càng đời Mưhn vạ: “Cáu hổ mưhng chì Kể Vú Fã đếu sơng nên ma thê đời càng hừ mạhn phủ hũ, mưhng sự vạ Hông kểt, Lụhc củ Kể Vú Fã mỉ?”
Nè, mi hỉhng hỏn fã càng: “Này dụ Lụhc đệp kỉ củ Cáu, đáy slíhm Cáu mõi lộ.”
Khảy cóhng Vam Đáy củ Kể Hông Dê-su Kểt, Lụhc củ Kể Vú Fã.
Mõi sli phỉ slói hảhn Mưhn, mạhn mưhn sạhm kị lohng tỏi nà Mưhn đời veo khừhn vạ: “Sláy dụ Lụhc củ Kể Vú Fã!”
sau veo khừhn: “Pải Dê-su, Lụhc củ Kể Vú Fã Nhéht Slúhng, cáu mi lahng kén slạy thửhng Kể Hông? Nhơ mihng Kể Vú Fã cáu hổ Kể Hông da hẻht chéhp khồ cáu.”
Cưhn lìhng fã dáhng: “Kể Slíhng cọi dụ tihng sláo, sau kên lống củ Hông Nhéht Slúhng cọi hộ hẻn sláo; chế nến lụhc slến sléng ọc ma cọi đày nay vạ Lụhc củ Kể Vú Fã.
Tại chùhng tô khạhm: “Pehn tế mưhng dụ Lụhc củ Kể Vú Fã a?” Mưhn dáhng: “Chỉhng mạhn slú đã càng pehn tế.”
Mạhn phỉ càng sau Mưhn: “Sáhn mưhng dụ lụhc Kể Vú Fã, dụ cử hã thỉhn này pehn pìhng pay!”
Mạhn phỉ sạhm ọc khọi lái cưhn sau veo heng: “Mưhn dụ Lụhc củ Kể Vú Fã!” Tẹo vạ Mưhn cảy đạ sau mi hừ fẻp mạhn mưhn càng, vị mạhn mưhn hũ Mưhn dụ Hông Kểt.
Mạhn phỉ sạhm tải Mưhn páy slèng Dê-lu-sa-lem, taht Mưhn khừhn tihng đóhn đên thơ sau càng: “Sáhn mưhng dụ Lụhc củ Kể Vú Fã dụ cử dẹt chàu lohng ma pay;
Cáu đã hảhn sau hẻht chửhng vạ, này chỉhng vạ Lụhc Kể Vú Fã.”
Na-tha-na-ên càng: “Sláy ới, Sláy dụ Lụhc củ Kể Vú Fã! Sláy dụ vú I-sơ-la-ên!”
Tẹo vạ mạhn vệc này đày slì chẻp tẻc pị nõng slửhn vạ Kể Hông Dê-su dụ Hông Kểt, Lụhc củ Kể Vú Fã, sau tẻc sli pị nõng slửhn dụ nhơ mihng Mưhn ma đày lộ đếu.
Kể Hông Dê-su đày ngihn hảu đã tẹp bạo tế ọc nọc ma, chế nến sli hohp bạo, Mưhn khạhm: “Bạo slửhn Lụhc Óhng Cưhn mỉ?”
Sau-lơ dụ tẹo kì vahn sau mạhn cưhn páy nem học dụ Đa-máhc. Mưhn chíhc sị càng ọc cháng mạhn hơn hỗi vạ Kể Hông Dê-su dụ Lụhc củ Kể Vú Fã.
Vị Kể Hông Dê-su Kểt, Lụhc củ Kể Vú Fã, Hông tị mạhn phủ dụ Sin-vanh, Ti-mô-thê sau cáu đã càng hã cháng pị nõng, mi sự lúhc dụ “Mi” lúhc dụ “Bô mi” ớ, tẹo vạ cháng Mưhn dụ lúhc hah tô “Mi”.
Cáu đã bĩ tỏc téng khàu mãy khảng khạy đời Hông Kểt, ma cáu đếu, mi sự vạ cáu đếu dả, tẹo vạ Hông Kểt đếu cháng cáu. Sihn này cáu đếu cháng đúhc đáng, mạy dụ cáu đếu cháng lộ slửhn củ Lụhc củ Kể Vú Fã, dụ Hông đã đệp cáu sau dáo chỉhng Mưhn vị cáu.
Vị pehn tế, mi pehn hư tàhng hửhng hởn đày, cáu đã ngởi Ti-mô-thê páy tẻc hũ lộ slửhn củ pị nõng pehn hư, nhỡ vạ phỉ lảu pị nõng hẻht tỗi, sau cóhng sihng củ mạhn phủ đã pển pehn đái pảu.
Cử slều slíhm, da mi cưhn hah fảt éo, hay mi slửhn kỉhng lùhm Ê-sau, tán vị đô kíhn nưhng ma khải kên lụhc bạo tau,
Pehn tế, vị mạhn hau mi sláy hẻht lễ lống nhéht nưhng sau tại lống đã khàm khọi mạhn tạhm fã dụ Kể Hông Dê-su, Lụhc củ Kể Vú Fã, chế nến cử hẻn mảhn mạhn lộ mạhn hau càng ọc.
Cưhn bô mi cố, bô mi mế, bô mi ồ éhc, bô mi vahn sléng ọc, sạhm bô mi vahn thải, tẹo lùhm Lụhc củ Kể Vú Fã, hẻht sláy hẻht lễ tợi tợi.
Cưhn hah sạ tỗi dụ slụhc mơ mạhn phỉ; vị mạhn phỉ đã sạ tỗi tư lúhc tau sli. Tẹo vạ Lụhc củ Kể Vú Fã đã hễn ọc ma tẻc phạ vại cóhng vệc củ mạhn phỉ.
Lụhc da láo mạhn chéhp khồ hau ca slụhp cả. Này, mạhn phỉ ca víht fạhn cưhn nưhng cháng mạhn lụhc khàu nguhc tu tẻc hẻht khồ mạhn lụhc; sau mạhn lụhc cọi bĩ lộ khồ cháng slíhp vahn. Cử cháhn slíhm hừ thửhng thải, lẽo Cáu cọi pào hừ lụhc tu vú thển củ lộ đếu.’