21 Kể Hông Dê-su khạhm cố mưhn: “Lán bĩ pehn này đã kì lái hửhng dả?” Cố mưhn dáhng: “Tư sli lán nhahng slảy.
Cháng páng tế mi cưhn toi mệ nưhng bĩ lợt lại ọc đã slíhp nhị pí dả.
Hảu áu vahng đéhc tế ma hừ Mưhn. Bạt hảhn Kể Hông Dê-su, phỉ chíhc sị vưht heng vahng đéhc, mưhn lõhm lohng tóhm, láhn lỏc, fọt fao fõhn ọc pảc.
Phỉ đã lái hoi vèng lán khàu fay, lohng nãhm, tẻc ca khà lán páy. Tẹo vạ sáhn Sláy hẻht đày lahng, hổ chéhp đệp mạhn phủ sau sọi hừ!”
Nhahng lão này dụ lụhc sláo củ Áp-la-ham, bĩ Sa-tan lạm phủhc đã slíhp pẻt pí, tẹo mi pehn kề phủhc hừ lão cháng vahn dệt pahc a?”
Mi cưhn toi mệ nưhng bĩ lợt lai ọc đày slíhp nhị pí dả; mại đã tồn lái sen củ hừ lái thay nhà, tẹo vạ bô mi cưhn hah dá đày hừ dạ tế.
Đáng sli páy lộ, Kể Hông Dê-su hảhn cưhn fang nưhng tư lúhc hẽhng sléng.
Dụ Líht-chơ mi cưhn nưhng bĩ lệt tỏi khả; bạo tế bĩ kê tư lúhc hẽhng sléng, sahng lúhc hah páy đày.
Mi cưhn kê nưhng tư lúhc hẽhng sléng, mõi vahn đày mạhn hảu áu ma taht dụ pảc tú đên thơ, nay vạ Tú Đáy, tẻc hổ sen mạhn óhng khàu đên thơ.
Cưhn toi pộ đã đày fẻp lã dá đáy tế đã đày nọc slỉ slíhp pí.
Dụ tế, mưhn hohp cưhn nưhng bĩ bãi lệt mihng dụ Ê-nê, non tihng slang đã pẻt pí dả.