20 Hảu áu vahng đéhc tế ma hừ Mưhn. Bạt hảhn Kể Hông Dê-su, phỉ chíhc sị vưht heng vahng đéhc, mưhn lõhm lohng tóhm, láhn lỏc, fọt fao fõhn ọc pảc.
Phỉ slói vưht heng cưhn tế, veo khừhn vam nưhng lẽo ọc khọi.
mõi hoi phỉ dahp khàu dụ hẻht lán lõhm lohng, hẻht hừ fọt fao fõhn ọc pảc, kẻo khèo lẽo óhng cưhn khẻng cứhc ọc. Cáu đã nhơ mạhn cưhn páy nem học củ Sláy tẹp phỉ tế, tẹo vạ hảu mi tẹp đày.”
Kể Hông Dê-su càng: “Mạhn tợi mi slửhn tế ới, Cáu cọi fải dụ sau mạhn slú hừ thửhng sli hah? Cáu cọi nhahng chĩu tày mạhn slú hừ thửhng lúhc hah? Cử áu vahng đéhc ma hừ Cáu.”
Kể Hông Dê-su khạhm cố mưhn: “Lán bĩ pehn này đã kì lái hửhng dả?” Cố mưhn dáhng: “Tư sli lán nhahng slảy.
Phỉ ú khừhn, vưht heng vahng đéhc lẽo ọc khọi; đớn đéhc chểu lùhm áhn sạc thải, chế nến lái cưhn càng vạ: “Mưhn thải dả!”
Tẹo vạ Kể Hông Dê-su cảy cảhm mưhn: “Cử ếm páy, sau ọc khọi cưhn này!” Phỉ chíhc sị vưht cưhn tế lõhm lohng cháng páng cưhn đóhng, lẽo pởc khọi lẽo mi hẻht ca lahng hại thửhng bạo tế.
Vị Kể Hông Dê-su đã càng hừ phỉ slói fải ọc khọi bạo tế. Lái hoi phỉ dahp khàu bạo tế; mại mạhn hảu phủhc sợc léhc, khàu cụhm sau kéng hẻn, bạo tế vữhn èo sợc léhc thào cụhm sau bĩ mạhn phỉ tải khàu tị tọhng vếng.
Sli bĩ phỉ dahp, lán tổc lổc veo. Phỉ vưht slàng heng lán tứhc hẻht fọt fao ọc pảc, hẻht lán sãhm sọn lẽo nõi sli mưhn chĩu pởc khọi lán.
Sli đớn đéhc hẽhng khàu sàh, phỉ vưht heng mưhn pẹn lohng tóhm, vưht slàng heng mưhn. Tẹo vạ Kể Hông Dê-su cảy đạ phỉ sau dá đáy đớn đéhc tế, lẽo dáo hừ cố mế mưhn.
Mạhn slú ma tư cố chàu dụ mạhn phỉ, sau ại hẻht thẻo lộ slờng củ cố chàu. Tư tau sli mưhn đã dụ óhng khà cưhn, sau mi díhn cháng lỉ cháhn chỉhng vị lỉ cháhn chỉhng mi dụ cháng mưhn. Sli mưhn càng nhạu dụ càng thẻo áhn chửhng củ chàu, vị mưhn dụ óhng càng nhạu sau dụ cố củ lộ càng nhạu.
Cử chưhng mưhc sau slìhng slac; óhng thu pị nõng dụ mạhn phỉ, lùhm tú slứ hõng, đáng hịhng cahng kên pị nõng, sihm cưhn tẻc khỏhp chán.