18 mõi hoi phỉ dahp khàu dụ hẻht lán lõhm lohng, hẻht hừ fọt fao fõhn ọc pảc, kẻo khèo lẽo óhng cưhn khẻng cứhc ọc. Cáu đã nhơ mạhn cưhn páy nem học củ Sláy tẹp phỉ tế, tẹo vạ hảu mi tẹp đày.”
Tế, mi cưhn toi mệ Ca-na-an nưhng hỏn tị tế ma đời veo hổ vạ: “Pải Kể Hông, lụhc củ Đa-víht, hổ chéhp đệp lụhc đời! Lụhc sláo củ lụhc bĩ phỉ dahp, chéhp khồ lái!”
Cáu đã áu lán páy hừ mạhn cưhn páy nem học củ Kể Hông, tẹo vạ hảu mi dá đày.”
Tẹo vạ mạhn lụhc củ nởc vú tẹo bĩ víht ọc tị đáhm lihn bờng nọc, tị cọi mi lộ hày thạn sau cáht fahn mảhn khèo.”
Cháhn, Cáu hã mạhn lụhc, cưhn hah hã áhn pô này: ‘Cử thỏhn khừhn, sau táhm lohng hài,’ sáhn cháng tõng cưhn tế bô mi ì ngah lảh, tẹo vạ slửhn lộ hau càng cọi ọc ma, dụ lộ tế cọi đày hẻht ọc ma.
Cưhn nưhng cháng páng cưhn đóhng tế dáhng: “Sláy ới, cáu áu lụhc bạo cáu ma hừ Sláy. Lán bĩ phỉ vãhm dahp,
Kể Hông Dê-su càng: “Mạhn tợi mi slửhn tế ới, Cáu cọi fải dụ sau mạhn slú hừ thửhng sli hah? Cáu cọi nhahng chĩu tày mạhn slú hừ thửhng lúhc hah? Cử áu vahng đéhc ma hừ Cáu.”
Hảu áu vahng đéhc tế ma hừ Mưhn. Bạt hảhn Kể Hông Dê-su, phỉ chíhc sị vưht heng vahng đéhc, mưhn lõhm lohng tóhm, láhn lỏc, fọt fao fõhn ọc pảc.
Phỉ ú khừhn, vưht heng vahng đéhc lẽo ọc khọi; đớn đéhc chểu lùhm áhn sạc thải, chế nến lái cưhn càng vạ: “Mưhn thải dả!”
Hảu đày ngihn mạhn vam tế dụ hảhn slíhm khừhn lái sau cáht fahn mảhn khèo sau Ê-tiên.
Hảu lùhm nãhm pão củ hài, fọt fao slói chểt củ chàu; hảu lùhm mạhn đáu đị lảng tị ngau đáhm lihn đã dóm hừ hảu tợi tợi.