26 Kể Hông Dê-su sỏi bạo tế mơ hơn mưhn sau mán: “Da fán khàu cháng bàn.”
Mưhn càng dãhn hảu da càng ọc ma hừ cưhn hah hũ Mưhn.
Kể Hông Dê-su mán: “Cử cừhn thữhn, da càng lahng đời cưhn hah, tẹo vạ cử páy tihng sláy hẻht lễ sau ma pai củ lễ tị Môi-sê đã slón, lùhm vam chửhng nưhng hừ mõi cưhn.”
Thả hảu đày hảhn ngáy. Kể Hông Dê-su mán chàhn hảu: “Cử slều slíhm, da hừ cưhn hah hũ vệc này.”
Mưhn mán chàhn ọc lĩhng hừ hảu mi đày hừ cưhn hah hũ lộ này, sau hã hảu hừ đớn đéhc tế kíhn.
Kể Hông Dê-su hã hảu da tam cồ này sau cưhn hah, tẹo vạ Mưhn cạng cảhm, mạhn hảu cạng tam.
Cưhn cáhm mư cưhn fang, chúhng cưhn tế ọc khọi bàn, pẻt nãhm nai khừhn thả sau taht mư tihng cưhn fang, lẽo khạhm: “Lụhc hảhn ca lahng mỉ?”
Kể Hông Dê-su tẹo taht mư tihng thả bạo; bạo slí slảy chểu, áhn thả đày hẻht đáy tẹo sau bạo hảhn dõ mõi lộ.