22 Kể Hông Dê-su sau mạhn cưhn páy nem học páy thửhng bàn Bết-sai-đa. Mạhn hảu tải ma hừ Mưhn cưhn fang nưhng sau nại hổ Mưhn tah khàu cưhn fang tế.
“Khồ hừ mưhng, slèng Cô-la-sin! Khồ hừ mưhng, slèng Bết-sai-đa! Vị sáhn mạhn fẻp lã đã hẻht ọc ma cháng mạhn slú đày hẻht ọc ma dụ tị Ti-lơ đời Si-đôn dụ hảu đã lụhng slừ phài phửhng, thòhm pạu đời ngảhm sạ tư hửhng dả.
nại hổ Mưhn hừ hảu tán tah khàu tíhn slừ Mưhn thổi; đời cưhn hah tah thửhng tô đày đáy.
Cưhn tah khàu mư dạ tế, cớn ham pởc khọi dạ tế; lẽo dạ tế díhn khừhn fuhc slạy Mưhn.
Kể Hông Dê-su dàhng mư tah khàu cưhn tế, sau càng: “Cáu ại, cử sịhng pay.” Chíhc sị, cưhn pehn hạu đày sịhng.
Mưhn tah khàu thả hảu đời càng: “Mạhn lụhc slửhn pehn hư dụ cọi đày pehn tế.”
Sli tế mi slỉ óhng thảm cưhn bãi lệt nưhng ma hừ Mưhn.
Mưhn đã dá đáy lái cưhn bĩhng; vị pehn tế, cưhn hah mi bĩhng tô cổ tai sẽhng thẹp Mưhn tẻc đày tah khàu Mưhn.
Ngáy nem tế, Kể Hông Dê-su huhc mạhn cưhn páy nem học lohng thên páy cỏn cả tê bờng tế, chển mơ slèng Bết-sai-đa, cháng sli Mưhn hừ mạhn dứhn páy mơ.
Khồ hừ mưhng, slèng Cô-la-sin! Khồ hừ mưhng, slèng Bết-sai-đa! Vị sáhn mạhn fẻp lã đã đày hẻht ọc ma cháng mạhn slú sạhm áu ma hẻht ọc ma dụ slèng Ti-lơ sau slèng Si-đôn, dụ mạhn mưhn đã lụhng slừ phài phửhng, thòhm pạu sau ngảhm sạ hửhng dả.
Mạhn cưhn hẻht thạy fán tẹo ma tihng Kể Hông Dê-su mõi vệc hảu đã hẻht. Mưhn tảng áu mạhn cưhn hẻht thạy páy tảng ọc ma, páy thửhng slèng nưhng nay vạ Bết-sai-đa.
Fi-líhp dụ cưhn Bết-sai-đa, tô say slèng đời Anh-lê sau Fi-e-lơ.
Mạhn cưhn này ma đời Fi-líhp, cưhn dụ slèng Bết-sai-đa slụhc tị Ca-li-lê, sau càng vạ: “Kể ới, mạhn phủ ại hohp Kể Hông Dê-su.”