2 “Cáu hảhn đệp páng dứhn này, vị hảu đã dụ đời Cáu slám vahn sau sihn này bô mi ca lahng kíhn lẽo.
Ngám ọc khọi thên, Kể Hông Dê-su hảhn páng dứhn đóhng dụ sãh cả, sau dá đáy hừ mạhn cưhn bĩhng.
Kể Hông Dê-su chéhp đệp, chỉhng tah khàu thả hảu. Chíhc sị hảu đày thả hụhng đời páy thẻo Mưhn.
Sli hảhn mạhn páng cưhn đóhng chảhng, Mưhn hảhn slíhm chéhp đệp vị hảu khồ cuhng đời slản slảc lùhm tú dơng bô mi cưhn hẻn.
Kể Hông Dê-su hảhn chéhp đệp, dàhng mư tah khàu cưhn tế đời càng: “Cáu ại, cử sịhng pay.”
Tẹo vạ Kể Hông Dê-su mi hừ lẽo hã: “Cử mơ hơn, lẽo páy tổ mạhn cưhn thứhn sau tam tẹo hừ hảu mạhn lộ lống lái tị Kể Hông đã hẻht hừ lụhc, sau Mưhn đã chéhp đệp lụhc pehn hư.”
Này, Sláy sau mạhn cưhn páy nem học tô say lohng thên páy pạc khàu tị vếng vảng.
Ngám ọc khọi thên, Kể Hông Dê-su hảhn páng dứhn nưhng đóhng dụ chéhp đệp hảu, vị hảu lùhm tú dơng bô mi cưhn hẻn. Mưhn khảy cóhng slón hã hảu lái lộ.
Sáhn Cáu tẻc hảu tõng dạc páy mơ, cháhc hảu cọi mởt dạc khả lộ vị cháng hảu mi fạhn cưhn nưhng dụ hỏn mạhn tị cháy ma.”
Phỉ đã lái hoi vèng lán khàu fay, lohng nãhm, tẻc ca khà lán páy. Tẹo vạ sáhn Sláy hẻht đày lahng, hổ chéhp đệp mạhn phủ sau sọi hừ!”
Mưhn chíhc sị díhn khừhn, fán tẹo mơ sau cố chàu. Tẹo vạ sli nhahng dụ cháy, cố mưhn bạt hảhn mưhn dụ hảhn chéhp đệp, lẹn ọc cỏt hô mưhn lẽo chúhp.
Kể Hông hảhn sau chéhp đệp dạ tế chỉhng càng: “Da hày!”
Vị pehn tế, Mưhn fải pển pehn lùhm pị nõng hau cháng mõi lộ, tẻc pển pehn sláy hẻht lễ lống nhéht téhm slíhm chéhp đệp sau cháhn slíhm cháng lộ fuhc slạy Kể Vú Fã, tẻc sộc tỗi hừ mạhn dứhn.
Vị mạhn hau bô mi sláy hẻht lễ lống nhéht nưhng mi tô hũ lộ ều ọn củ mạhn hau, tẹo mi sláy hẻht lễ nưhng bĩ lảu hẻht tỗi đố mõi dợng lùhm mạhn hau, tẹo vạ mi sạ tỗi.
Vị chỉhng mưhn sạhm bĩ vên cháng lộ ều ọn chế nến mi bạt tô hũ sau mạhn cưhn đáhm bỉ, lóhm sải.