41 Mưhn cáhm mư lán slảy sau càng: “Ta-li-tha-cum,” mạy dụ: “Nè tìhng lán slảy, Cáu càng hừ lụhc cử tửhn díhn.”
Mưhn khàu sàh, cáhm mư tai dạ tế tửhn; dạ tế lẽo pehn ham sau khảy cóhng fuhc slạy mõi cưhn.
Kể Hông Dê-su hảhn chéhp đệp, dàhng mư tah khàu cưhn tế đời càng: “Cáu ại, cử sịhng pay.”
Hảu hủ nháhn Mưhn. Mưhn tẹp mõi cưhn ọc nọc, lẽo tải cố mế đớn đéhc sau slám cưhn páy nem học khàu thửhng tị lán slảy đáng non.
Chíhc sị tìhng lán slảy tửhn díhn sau cơm páy, vị lán đã đày slíhp nhị pí. Mõi cưhn tô lã chởc.
lùhm mi vam slì: “Cáu đã lahp lụhc hẻht cố củ lái thehng dứhn.” Tỏi nà Kể Vú Fã, Hông mưhn đã slửhn, dụ Hông pào lộ đếu hừ cưhn thải, sau nay mạhn lộ bô mi lùhm đã mi.
Mưhn cọi pển tổi đúhc đáng khong khồ củ mạhn hau pển pehn lùhm đúhc đáng đáy hụhng củ Mưhn, dụhng kên lống hẻht mõi thehng fải fuhc Mưhn.