38 Thửhng hơn Dai-lu, hảhn mõi cưhn đáng hẻht tụhng nhao nhao, óhng hày cưhn thạn hỗn hão,
‘Mạhn phủ pổ sáo, tẹo mạhn bãn bô mi nhảy múa; Mạhn phủ hạt bai bôn, tẹo mạhn bãn mi hày thạn.’
Sli Kể Hông Dê-su đáng càng mạhn vam này dụ mi cưhn chểu hơn hỗi ma, kị khạu nại hổ: “Lụhc sláo cáu hẽhng thải! Hổ Sláy páy taht mư tihng lán tẻc lán đày đếu.”
Lúhc tế, mi cưhn nưhng cháng mạhn cưhn chểu hơn hỗi mihng dụ Dai-lu ma. Sli hảhn Kể Hông Dê-su, kể tế chíhc sị kị lohng fuhc tàh khả Mưhn,
Mưhn cơm khàu hơn lẽo càng sau mạhn hảu: “Hẻht lahng mạhn slú hẻht hỗn hão sau hày khỏhm pehn tế? Mi sự lán slảy này thải ớ, tẹo vạ mưhn đáng non,”
Fi-e-lơ díhn khừhn páy sau slóng cưhn. Sli thửhng tị, hảu tải Fi-e-lơ khừhn fohng tihng lau pay. Tại chùhng mạhn cưhn mài tô díhn hehn mưhn hày, sau áu hừ mưhn chểu kì lái slừ pảng sau slừ khạ ựhn tị Đô-ca đã nhehp hừ hảu lúhc dạ nhahng đếu.