30 Kể Hông Dê-su chíhc sị nhựhn hũ mi kên lống nưhng hẽhng ọc hỏn Mưhn chế nến Mưhn pảhn cả páng cưhn đóhng sau khạhm: “Cưhn hah tah khàu slừ Cáu?”
Mạhn cưhn páy nem học dáhng: “Sláy hảhn páng cưhn đóhng sẽhng Sláy, hẻht lahng Sláy tẹo nhahng khạhm vạ: ‘Cưhn hah tah khàu Cáu?’”
Vahn nưhng tế, Kể Hông Dê-su đáng càng slón, mi mạhn cưhn Fa-li-si sau mạhn sláy slón leht hỏn mạhn bàn cháng tị Ca-li-lê, Du-đê sau tư slèng Dê-lu-sa-lem ma nạhng dụ tế. Kên lống củ Kể Hông dụ sau cưhn tẻc dá đáy bĩhng.
Cả páng dứhn tô sihm lộ tẻc tah khàu Mưhn, vị kên lống hỏn Mưhn ọc ma sau dá đáy mõi cưhn.
Kể Hông Dê-su càng: “Mi cưhn hah đã tah khàu Cáu ma, vị Cáu nhựhn hũ slứhc lưhc tư Cáu ọc ma.”
Tẹo pị nõng dụ ồ éhc đày veo lợc chõn, dụ chứhc hẻht lễ hơn vú, dụ dứhn slến, dụ dứhn slụhc dếng mơ Kể Vú Fã, tẻc pị nõng càng hã mơ vệc hẻht tại lống củ Hông đã veo pị nõng ọc khọi tị đáhm lihn, tải khàu tị áhn hụhng đáy lã củ Mưhn.