37 Tẹo vạ Kể Hông Dê-su veo khừhn hỉhng heng nưhng, lẽo sảu hị hởi cáhp slảt.
Kể Hông Dê-su veo hỉhng heng thẻm, lẽo sláu khảhn ngau.
Cưhn nưhng lẹn pay áu mểng pọt hài duhp téhm nãhm mỉ, cồn khàu thủ têu mãy ồ, dàhng hừ Mưhn kíhn sau càng: “Cử tàhng chểu Ê-li ma áu mưhn lohng mỉ.”
Kể Hông Dê-su veo heng khừhn vạ: “Pải Cố, Lụhc hổ dáo khảhn ngau tẹo cháng mư Cố!” Mưhn hẽhng càng sỏng dụ Mưhn sảu hị hoi cáhp slảt.
Sli đã nhựhn áu nãhm mỉ, Kể Hông Dê-su càng: “Mõi vệc đã hẻht sỏng!” Lẽo Mưhn còhm thủ lohng sau thải.
Sli nhahng đếu cháng đúhc đáng, Hông Kểt đã càng heng mạhn vam cau khửht sau nại hổ téhm nãhm thả khừhn Kể Vú Fã mi kên cảu hau khọi thải; sau vị slíhm cháhn kỉhng nể, Mưhn đày ngihn vam.