45 Ngám ma thửhng, Du-đa chíhc sị khàu sàh Mưhn sau càng: “Sláy ới!” lẽo chúhp Mưhn.
Hảu ma càng đời Mưhn: “Sláy ới, mạhn phủ hũ Sláy dụ cưhn cháhn chíhc, mi nể cưhn hah; vị Sláy mi chểu bờng nọc củ óhng cưhn, tẹo vạ slón mơ têu lộ Kể Vú Fã cháhn chíhc. Pehn tế, vệc nọp slề hừ Sê-sa dụ sự leht mỉ? Mạhn phủ fải nọp hay mi nọp?”
Sli tế, óhng fàn tẹo đã hừ mạhn mưhn dảu hễu: “Sáhn cáu chúhp cưhn hah, chỉhng dụ cưhn tế; cử cahp sau dỏhng páy cừhn thữhn.”
Mạhn mưhn ọc mư cahp Mưhn.
Hẻht lahng mạhn lụhc nay Cáu: ‘Kể Hông, Kể Hông!’ tẹo mi hẻht thẻo vam Cáu càng?
Kể Hông Dê-su veo: “Ma-li!” Sláo pảhn tẹo càng vam càng củ cưhn Hê-bơ-lơ càng vạ: “La-bu-ni” (mạy dụ Sláy)!
Cháng sli tế, mạhn cưhn páy nem học nại hổ Mưhn: “Sláy ới, hổ kíhn pay.”