14 Mưhn càng đời cóhc vả: “Bô mi cưhn hah nhahng kíhn mảc củ mưhng thẻm!” Mạhn cưhn páy nem học Mưhn sạhm đày ngihn vam tế.
Hảhn cóhc mảc vả nưhng hehn lộ, Mưhn ma sàh tẹo vạ mi hảhn lahng tán báh thổi. Mưhn càng đời cóhc vả: “Mưhng cọi bô mi lúhc hah pehn áhn thẻm!” Cóhc vả chíhc sị hẹo khổ.
“Cử tịhng pì lĩ nưhng ựhn. Mi cưhn nưhng tế cháy hạy mảc íht nưhng, hõm cahng kên, bờng cháng tao hu nưhng ẹp làu, sạy bom kéng nưhng, đời hừ mạhn cưhn cháy mảc íht thế, lẽo páy cả tị ựhn.
Cưhn hah lõhm tihng thỉhn này cọi bĩ slũ lay, nhahng thỉhn tế lỏt chủhng cưhn hah dụ cọi ngên lay cưhn tế.”
Mạc phụ đã tẻc ném cóhc mãy, bô lựhn cóhc hah mi pehn mảc đáy tô bĩ thàhm đời víht khàu fay.
Bô lựhn cóhc hah mi pehn mảc đáy, dụ bĩ thàhm sau víht khàu fay.
Hỏn cháy, Mưhn hảhn mi cóhc vả tuhng báh chỉhng páy thửhng chểu slử tẻc sihm đày ca lahng tihng cóhc mỉ. Tẹo vạ sli ma sàh, Mưhn mi hảhn lahng ựhn nọc báh, vị sli tế sahng thửhng mu mảc vả.
Kể Hông Dê-su sau mạhn cưhn páy nem học páy thửhng slèng Dê-lu-sa-lem. Mưhn khàu đên thơ, tẹp lẽo mạhn cưhn khải, cưhn slữ cháng đên thơ, tào song củ mạhn cưhn tổi sen, pỗ tảhng củ mạhn cưhn khải nohc củ ạp.
Sáhn cưhn hah cử mi dụ cháng Cáu dụ bĩ vèng ọc nọc lùhm ngang mảc íht sau bĩ hẹo, mạhn hảu nhíhp áu, vèng khàu fay dụ mưhn mày.
Vị sáhn nhơ lộ nhựhn hũ Kể Hông sau Kể Hông Cảu mạhn hau dụ Kể Hông Dê-su Kểt tị hảu đã thột khọi tị slụhp slạp củ tị dạ, tẹo vạ sihn này tẹo bĩ lưht lạc sau fải fuhc mạhn lộ tế hoi nưhng thẻm, dụ sli cáhp slảt củ hảu nhahng tễ hại hởn tau sli.
Óhng hah bô mi slíhm chihc cử hẻht lộ bô mi slíhm chihc, óhng hah slụhp slạp vữhn cử slụhp slạp, nhahng cưhn slíhm chihc cử hẻht lộ slíhm chihc, cưhn slến slựhn cử đếu slến slựhn!”