12 Vahn láhng, sli pởc Bê-tha-ni dụ Mưhn dạc.
Nem sli chái mi kíhn slỉ slíhp vahn đời slỉ slíhp hưhn, Mưhn dạc.
Hỏn cháy, Mưhn hảhn mi cóhc vả tuhng báh chỉhng páy thửhng chểu slử tẻc sihm đày ca lahng tihng cóhc mỉ. Tẹo vạ sli ma sàh, Mưhn mi hảhn lahng ựhn nọc báh, vị sli tế sahng thửhng mu mảc vả.
Náh láhng, sli páy ngáng cả tế, hảu hảhn cóhc vả đã hẹo thửhng lạc.
Dụ tế, Mưhn bĩ mạhn phỉ lảu hẻht tỗi slỉ slíhp vahn. Cháng mạhn vahn tế, Mưhn mi kíhn táhc lộ; lúhc sli tế đã lẽo dụ Mưhn dạc.
Nem tế, Kể Hông Dê-su hũ mõi vệc đã hẻht sỏng, sau tẻc hừ Slứ Thển đày lihng dụ càng: “Cáu hô khạh.”
Vị pehn tế, Mưhn fải pển pehn lùhm pị nõng hau cháng mõi lộ, tẻc pển pehn sláy hẻht lễ lống nhéht téhm slíhm chéhp đệp sau cháhn slíhm cháng lộ fuhc slạy Kể Vú Fã, tẻc sộc tỗi hừ mạhn dứhn.