23 Kể Hông Dê-su chểu cahng kên lẽo càng đời mạhn cưhn páy nem học: “Cưhn fảt sai khàu nởc Kể Vú Fã cháhn khồ kì lái!”
đời càng: “Cháhn, Cáu hã mạhn lụhc, sáhn mạhn lụhc mi pển tổi sau pehn lùhm lụhc đéhc, mạhn lụhc cọi bô mi lúhc hah khàu tị nởc vú tihng fã đày ớ.
Cháhn, Cáu hã mạhn lụhc, cưhn hah mi tàhng nhựhn nởc Kể Vú Fã lùhm đớn đéhc nưhng dụ cọi mi khàu tế đày.”
Đày ngihn pehn tế, bạo tô nà khảhm tỉ, lẽo bôn bã bồ páy, vị bạo tế mi lái lái hang hụ.
Mưhn chểu páy tổ hảu, dị bưhc dị bôn vị hảu hô khẻng, lẽo càng đời cưhn mư khổ vạ: “Cử dàhng mư ọc ma.” Cưhn tế dàhng mư ọc ma, dụ mư đày đáy.
Mưhn chểu cahng kên tẻc chểu cưhn hah đã hẻht lộ tế.
Kể Hông Dê-su chểu kể tế sau càng: “Cưhn fảt sai khàu nởc Kể Vú Fã cháhn khồ kì lái!
Kể Hông Dê-su dáhng: “Cháhn, Cáu hã cháhn mưhng: Sáhn cưhn nưhng mi nhơ nãhm sau Kể Slíhng sléng ọc ma dụ mi hẻht pehn hư khàu nởc Kể Vú Fã.
Pị nõng ới, cử ngảhm ngĩ lúhc pị nõng đày veo, cháng pị nõng bô mi kì cưhn khốn cái thẻo chưhng mưhc tợi này, bô mi kì lái cưhn mi kên, sạhm bô mi kì cưhn slụhc ngả cưhn lão sai.
Pị nõng đệp kỉ củ cáu, cử tịhng này: Mi sự Kể Vú Fã đã lợc chõn cưhn khong dụ tị dạ này tẻc hẻht hừ hảu fảt sai cháng lộ slửhn, sau tảp áu nởc vú tị Mưhn đã càng cỏn hừ mạhn cưhn đệp Mưhn a?
Nè mạhn óhng páy sũ tế! Pị nõng mi hũ vạ cảp bãn sau tị dạ dụ thu ngihc sau Kể Vú Fã a? Chế nến, cưhn hah ại cảp bãn sau tị dạ, dụ cưhn tế tảng pển chàu pehn óhng thu củ Kể Vú Fã.
sau nhơ tế, têu lộ khàu nởc vú tợi tợi củ Kể Hông sau Kể Hông Cảu mạhn hau dụ Kể Hông Dê-su Kểt đày khảy càng hừ pị nõng.