21 Kể Hông Dê-su đời mạhn cưhn páy nem học páy slèng Ca-bê-na-um. Ngám vahn dệt pahc, Mưhn chíhc sị khàu hơn hỗi lẽo khảy cóhng càng slón.
Mưhn pởc slèng Na-sa-léht, páy dụ slèng Ca-bê-na-um bờng hehn hài, cháng tị Sa-bu-lôn đời Nép-ta-li,
Kể Hông Dê-su páy khảhp tị Ca-li-lê, slón hã cháng mạhn hơn hỗi, càng hã Vam Đáy củ nởc vú tihng fã, đời dá đáy mõi thehng bĩhng chéhp, ều cháng mạhn dứhn.
Mưhn chíhc sị veo hảu. Hảu tẻc cố chàu dụ Sê-bê-đê dụ tẹo tihng thên sau kì cưhn hẻht mởn đời páy thẻo Mưhn.
Ngám ọc khọi hơn hỗi, Kể Hông Dê-su sau Da-cơ đời Dahng khàu hơn củ Si-môn sau Anh-lê.
Cả slèng họi ma pảc tú.
Mưhn páy khảhp tị Ca-li-lê, càng hã cháng mạhn hơn hỗi đời tẹp phỉ.
Hỏn tế Kể Hông Dê-su páy khàu tị Du-đê sau tị bờng tế tạ Dô-đanh. Páng dứhn đóhng tẹo họi ma cahng kên Mưhn, sau lùhm mõi hoi, Mưhn slón hã hảu.
Kì vahn láhng, Kể Hông Dê-su fán tẹo slèng Ca-bê-na-um, mạhn dứhn đày ngihn Mưhn dụ cháng hơn
Hoi ựhn, Kể Hông Dê-su khàu hơn hỗi; dụ tế mi cưhn toi pộ nưhng bĩ khổ áhn phà mư.
Thửhng vahn dệt pahc, Mưhn khảy cóhng slón hã cháng hơn hỗi. Lái cưhn tịhng Mưhn càng hã dụ lã chởc sau càng: “Vị hah kể này mi đày mạhn lộ tế? Lộ khốn cái tị kể tế đày pào hừ dụ ca lahng? Hẻht pehn hư mư kể tế tẹo hẻht đày lái vệc kên lống pehn tế?
Nhahng mưhng, slèng Ca-bê-na-um, mưhng cọi đày tai khừhn tãhm fã a? Mi, mưhng cọi bĩ pổi lohng tãhn tị dáhm!
Nhơ vahn dệt pahc, Kể Hông Dê-su đáng càng slón cháng hơn hỗi.
Kể Hông Dê-su ma slèng Na-sa-léht, dụ tị sỡng slón cảo Mưhn. Thẻo thòi kẻn, khàu vahn dệt pahc, Mưhn páy hơn hỗi, díhn khừhn tẻc tọc.
Mưhn càng: “Cháhc mạhn slú ại càng đời Cáu vam càng này: ‘Thay nhà ới, cử tảng dá đáy chàu! Mõi lộ mạhn phủ tịhng bạo đã hẻht dụ slèng Ca-bê-na-um, cử hẻht dụ này, dụ tị chồ bạo.’”
Thẻo chửhng kẻn, Phao-lô páy thửhng hơn hỗi; cháng slám vahn dệt pahc, mưhn bay bễn sau hảu,
Khàu mõi vahn dệt pahc, Phao-lô càng hã cháng hơn hỗi, cổ tai hã cưhn Do Thái sau cưhn Hi Lạp.