21 Vị mại đã hũ Kể Vú Fã, hảu vữhn mi chĩu tai slúhng Mưhn dụ Kể Vú Fã sau mi cảm ớn Mưhn, tẹo vạ cử ngảhm càng nhảm; slíhm ị ngú bà củ hảu pển pehn đáhm.
Ị đĩhng tỗi tế dụ lùhm pehn này: Áhn hụhng đã ma tị dạ, tẹo vạ thehng cưhn ại ngau đáhm hởn lộ hụhng, vị vệc hẻht củ hảu dụ sàu.
tẻc khảy thả hừ hảu, tải hảu hỏn tị đáhm lihn cả tị hụhng pưhc, hỏn kên slứhc củ Sa-tan fán tẹo ma sau Kể Vú Fã; tẻc hừ hỏn lộ slửhn tị cáu, hảu nhựhn đày lộ thá tỗi sau nhựhn fạhn tú hơn sau mạhn cưhn slến.’
Vị mạhn lahng mạhn hảu hũ mơ Kể Vú Fã dụ đã dõ dang, vị Kể Vú Fã đã càng ọc hừ hảu dả.
Vị hảu mi dáu nhựhn hũ Kể Vú Fã, chế nến Kể Vú Fã đã tẻc kễ hảu hừ slíhm ị vại slản tẻc hẻht mạhn lộ mi đàng.
Ợc lahng thả hảu bĩ fang mi nhahng hảhn đày, Sau láhng hảu cử cong còhm mãi!”
sau hẻht dứhn nọc hạt hạhn Kể Vú Fã vị lộ chéhp đệp củ Mưhn. Lùhm mi vam slì: “Vị tế, Lụhc cọi hạt hạhn Kể Vú Fã cháng mõi thehng dứhn Sau pào hạhn mihng Mưhn”
Vị hảu cọi pển pehn tán hũ chàu, thảm sen, nhihng hạhn, tại dợng, vam càng cả pụ, mi tịhng vam cố mế, mi cháhn chíhc, mi sláh sịhng,
Vị pị nõng hũ vạ mi sự nhơ khàu mạhn lộ tóhc vại lùhm ngưhn hay kíhm ma pị nõng đày sộc khọi lộ đếu mi ọc lahng hỏn chóhng chồ hau càng tẹo,
Tẹo pị nõng dụ ồ éhc đày veo lợc chõn, dụ chứhc hẻht lễ hơn vú, dụ dứhn slến, dụ dứhn slụhc dếng mơ Kể Vú Fã, tẻc pị nõng càng hã mơ vệc hẻht tại lống củ Hông đã veo pị nõng ọc khọi tị đáhm lihn, tải khàu tị áhn hụhng đáy lã củ Mưhn.
Cưhn lìhng fã càng heng vạ: “Cử kỉhng láo Kể Vú Fã sau hạt hạhn Mưhn, vị dơ fạt sẹt củ Mưhn đã ma. Cử thơ fỡng Hông hẻht pehn fã, tóhm, hài sau mạhn mẹc nãhm.”
Pải Kể Hông, cưhn hah cọi mi kỉhng láo Kể Hông, Sau mi hạt hạhn mihng Mưhn? Vị tán một mịhng Kể Hông dụ slến. Mõi thehng dứhn cọi ma Thơ fỡng tỏi nà Kể Hông, Vị mạhn vệc slíhm chihc củ Mưhn đã đày càng ọc ma.”