6 Càng sỏng, Mưhn phị nai lohng tóhm, áu nai cao pehn puhng sau pảt khàu thả cưhn fang,
Mưhn tải cưhn tế ọc khọi páng cưhn đóhng, taht nẽo mư khàu pí hủ bạo tế, sau phị nai pẻt khàu lĩhn bạo tế.
Cưhn cáhm mư cưhn fang, chúhng cưhn tế ọc khọi bàn, pẻt nãhm nai khừhn thả sau taht mư tihng cưhn fang, lẽo khạhm: “Lụhc hảhn ca lahng mỉ?”
Bạo dáhng: “Cưhn nưhng mihng dụ Dê-su đã cao puhng pảt khàu thả cáu, sau hã cáu cử páy thửhng thỏhm Si-lô-ê tẻc slao. Lẽo cáu tô páy, slao sau hảhn đày.”
Vị pehn tế, Cáu phộn lụhc cử slữ kíhm đã đày cả fay củ Cáu tẻc lụhc đày pehn fảt sai; slữ mạhn slừ phợc sau lụhng khàu tẻc lộ lọi lạhng củ lụhc mi bĩ lọi ọc, sau slữ nhà pảt thả pảt khàu thả lụhc tẻc lụhc hảhn đày.