20 Kể Hông Dê-su càng mạhn vam này dụ tị taht mạhn thuhng dai sen, sli đáng slón hã cháng đên thơ. Tẹo vạ bô mi cưhn hah cahp Mưhn vị dơ Mưhn sahng thửhng.
Ngáy lúhc tế, Kể Hông Dê-su càng đời páng cưhn đóhng vạ: “Hẻht lahng mạhn slú áu kểm đời mãy tọn ma cahp Cáu lùhm cahp óhng nưhng cởp ni? Mõi vahn Cáu nạhng slón hã cháng đên thơ, tẹo vạ mạhn slú mi cahp Cáu.
Tẹo vạ mạhn sláy hẻht lễ tau nhíhp mạhn mểng ngưhn đời càng: “Tẻc ngưhn này khàu kĩ dụ mi hạp lỉ vị cả củ lợt.”
Kể Hông Dê-su nạhng tỏi tìhng sau áhn thuhng pổi sen, sau chểu mạhn dứhn sli hảu pổi sen khàu thuhng.
Mưhn veo mạhn cưhn páy nem học ma sau hã: “Cháhn, Cáu hã mạhn lụhc, cưhn mài khong này đã pổi sen khàu thuhng lái hởn tại chùhng mạhn cưhn ựhn.
Sớng dơ tế, mạhn sláy hẻht lễ tau, sau mạhn sláy kỉ leht sihm lộ cahp Mưhn, vị hũ Mưhn áu pì lĩ này pễ khàu hảu, tẹo vạ hảu tẹo láo mạhn dứhn.
Kể Hông Dê-su ngỡng thả khừhn, hảhn mạhn cưhn fảt sai đáng pổi sen hừ củ hảu khàu thuhng dai sen.
Hảu tẹo sihm lộ cahp Mưhn, tẹo vạ Mưhn thột ọc khọi mư hảu.
Kể Hông Dê-su dáhng vạ: “Á ới, vệc này kén slạy lahng thửhng á sau cáu? Dơ củ cáu sahng thửhng.”
Cháng sli lễ, Kể Hông Dê-su páy khừhn đên thơ sau slón hã.
Lẽo hảu sihm lộ cahp Mưhn, tẹo vạ bô mi cưhn hah ọc mư tihng Mưhn đày vị dơ Mưhn sahng thửhng.
Fạhn cưhn nưhng cháng mạhn dứhn ại cahp Mưhn, tẹo vạ bô mi cưhn hah ọc mư tihng Mưhn.
Mạhn nõng cử khừhn páy chểu lễ, nhahng bạo sahng khừhn chểu lễ này vị thi dơ củ bạo sahng sỏng.”
Thửhng bạt hụhng, Mưhn fán tẹo đên thơ. Cả páng dứhn sạhm ma đời Mưhn; Mưhn nạhng lohng càng slón hừ hảu.
Hảu tô chíhc sị cáhm thỉhn tẻc cáhng Mưhn, tẹo vạ Kể Hông Dê-su phện páy, sau ọc khọi đên thơ.