28 Sli đáng slón hã cháng đên thơ, Kể Hông Dê-su càng ọc: “Mạhn slú hũ Cáu sau sạhm hũ Cáu hỏn hah ma! Cáu mi tảng ma, tẹo vạ Hông đã sỏi Cáu ma dụ cháhn chíhc tẹo mạhn slú mi hũ Mưhn.
Cố Cáu đã dáo mõi lộ hừ Cáu, nọc Cố, bô mi cưhn hah hũ Lụhc. Nọc Lụhc đời cưhn hah Lụhc ại càng ọc dụ sạhm bô mi cưhn hah hũ Cố.
dụ cháng slèng nưhng nay vạ Na-sa-léht. Pehn tế, vam mạhn cưhn pảo cỏn đã càng đày lihng: “Mưhn cọi đày nay dụ cưhn Na-sa-léht.”
Ngáy lúhc tế, Kể Hông Dê-su càng đời páng cưhn đóhng vạ: “Hẻht lahng mạhn slú áu kểm đời mãy tọn ma cahp Cáu lùhm cahp óhng nưhng cởp ni? Mõi vahn Cáu nạhng slón hã cháng đên thơ, tẹo vạ mạhn slú mi cahp Cáu.
Cố đã dáo mõi lộ hừ Lụhc. Nọc Cố, bô mi cưhn hah hũ Lụhc; nọc Lụhc sau cưhn hah Lụhc ại càng ọc ma hừ sạhm bô mi cưhn hah hũ Cố.”
Vị vahn này dụ slèng Đa-víht, Hông Tị Dạ nưhng, dụ Hông Kểt, dụ Kể Hông đã đày sléng ọc ma hừ mạhn slú.
Sli đã hẻht sỏng mõi vệc thẻo leht fẻp củ Kể Hông, Dô-sép sau Ma-li fán tẹo mơ slèng củ chàu dụ Na-sa-léht slụhc tị Ca-li-lê.
Vị Dô-sép dụ ồ éhc ngả Đa-víht pehn tế sạhm hỏn slèng Na-sa-léht, tị Ca-li-lê, khừhn slèng Đa-víht, nay vạ Bết-lê-hem, slụhc tị Du-đê,
Mưhn páy nem cố mế fán tẹo mơ Na-sa-léht sau fuhc hảu. Mế Mưhn cử tẻc mạhn vam tế cháng tõng.
Na-tha-na-ên càng: “Mi lộ lahng đáy ọc ma hỏn Na-sa-léht đày a?” Fi-líhp càng: “Cử ma chểu!”
dụ Cáu này, Hông đày Cố tảng tẻc pehn slến đời sỏi ma tị dạ, tãi lahng mạhn slú tẹo vạ Cáu sạ lống, sli Cáu càng: ‘Cáu dụ Lụhc củ Kể Vú Fã’?
Cáu đã càng thẻo ị dếng chàu, tẹo vạ chỉhng Cố dụ Hông đã sỏi Cáu hã Cáu fải càng lộ lahng sau càng ọc lộ lahng.
Sự lụhc mi slửhn vạ Cáu dụ cháng Cố sau Cố dụ cháng Cáu mỉ? Mạhn vam Cáu càng đời mạhn lụhc mi sự Cáu tảng càng, tẹo vạ chỉhng Cố dụ Hông dụ cháng Cáu đáng hẻht vệc củ Mưhn.
tẹo Cáu hẻht thẻo lộ Cố đã hã, tẻc tị dạ hũ vạ Cáu đệp Cố. Cử díhn khừhn, mạhn hau fải páy khọi này.”
Hảu cọi hẻht mạhn lộ này vị hảu mi hũ Cố, sạhm mi hũ Cáu thẻm.
Cố slíhm chihc ới, tị dạ mi hũ Cố, tẹo vạ Lụhc đã hũ Cố; sau mạhn cưhn này hũ vạ Cố đã sỏi Lụhc ma.
Lộ đếu tợi tợi dụ nhựhn hũ Cố dụ Kể Vú Fã một mịhng sau cháhn chíhc, sau Kể Hông Dê-su Kểt dụ Hông tị Cố đã sỏi ma.
Tahng hưhn, mưhn ma tổ Kể Hông Dê-su sau càng: “Sláy ới, mạhn phủ hũ Sláy dụ sláy dỏi hỏn Kể Vú Fã ma. Sáhn Kể Vú Fã mi dụ đời dụ bô mi cưhn hah hẻht đày mạhn dảu lã tị Sláy đã hẻht.”
Cưhn hah tàhng nhựhn vam chửhng củ Mưhn dụ chửhng nhựhn vạ Kể Vú Fã dụ cháhn chíhc.
Mi Hông ựhn hẻht chửhng hừ Cáu; Cáu hũ vam Hông tế hẻht chửhng mơ Cáu dụ cháhn.
Cáu đã nhơ mihng Cố Cáu ma, tẹo vạ mạhn slú mi tàhng nhựhn Cáu, sáhn mi cưhn hah tảng nhơ mihng chàu ma dụ mạhn slú cọi nhựhn.
Hảu càng: “Mi sự cưhn này dụ Dê-su, lụhc củ Dô-sép a? Cố mế mưhn, mạhn hau hũ lẽo, hẻht lahng sihn này kể tế tẹo càng: ‘Cáu hỏn fã lohng’?”
Cháng sli lễ, Kể Hông Dê-su páy khừhn đên thơ sau slón hã.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Mại Cáu tảng hẻht chửhng hừ chàu dụ vam chửhng củ Cáu vữhn đàng slửhn, vị Cáu hũ hau dụ hỏn hah ma sau đáng páy hah. Tẹo vạ mạhn slú mi hũ Cáu hỏn hah ma sau đáng páy hah.
Mại, sáhn Cáu nạt tỗi dụ lộ nạt tỗi củ Cáu vữhn sự cháhn vị Cáu mi sự tán mi một mịhng, tẹo vạ Cáu sau Cố dụ Hông đã sỏi Cáu.
Vị pehn tế, hảu khạhm Mưhn: “Cố củ Sláy dụ hah?” Kể Hông Dê-su dáhng: “Mạhn slú mi hũ Cáu, sạhm mi hũ Cố Cáu. Sáhn mạhn slú hũ Cáu dụ sạhm hũ Cố Cáu thẻm.”
Cáu mi lái lộ tẻc càng sau nạt tỗi mơ mạhn slú; tẹo vạ Hông đã sỏi Cáu ma dụ cháhn, sau Cáu đã càng ọc hừ tị dạ mạhn lahng Cáu đã đày ngihn hỏn Mưhn.”
Mưhn hã hảu: “Sáhn Kể Vú Fã dụ Cố mạhn slú, dụ mạhn slú fải đệp Cáu; vị Cáu ọc hỏn Kể Vú Fã sau hỏn Mưhn ma, vị Cáu mi sự chàu tảng ma, tẹo vạ chỉhng Mưhn đã sỏi Cáu.
Mạhn hau hũ Kể Vú Fã đã càng đời Môi-sê, tẹo vạ mơ cưhn này dụ mạhn hau mi hũ hỏn hah ma.”
Vị sli páy khảhp slèng, chểu mạhn tị thơ fỡng củ mạhn slú, cáu hảhn mi song thơ nưhng ngệ sị slứ: THƠ THƯHN MI HŨ. Pehn tế, Hông mạhn slú thơ mi hũ tế, chỉhng dụ Hông tị cáu đáng càng hã hừ mạhn slú này.
Vị hảu mi dáu nhựhn hũ Kể Vú Fã, chế nến Kể Vú Fã đã tẻc kễ hảu hừ slíhm ị vại slản tẻc hẻht mạhn lộ mi đàng.
Bô mi pehn tế! Kể Vú Fã dụ cháhn chíhc, mại mõi cưhn tô vá cà, lùhm mi vam slì: “Tẻc Kể Hông đày chểu nhựhn vạ slíhm chihc cháng vam Mưhn càng, Sau hihng sli bĩ nạt tỗi.”
Cháhn, lùhm Kể Vú Fã dụ cháhn chíhc, vam mạhn phủ càng đời pị nõng mi sự lúhc dụ “Mi” lúhc dụ “Bô mi” ớ.
Hỏn Kể Vú Fã dụ Hông càng vạ: “Áhn hụhng fải ìhng ọc hỏn ngau đáhm,” đã ìhng hụhng tõng mạhn phủ, pào áhn hụhng tẻc hũ đáy hụhng củ Kể Vú Fã tihng nà Kể Hông Dê-su.
cháng lộ mộng mơ lộ đếu tợi tợi dụ lộ đếu tị Kể Vú Fã, Hông bô mi lúhc hah càng nhạu, đã càng tư tợi tợi cỏn,
tẻc nhơ slóng lộ mi may tổi tế — slóng lộ tế Kể Vú Fã mi pehn hư càng nhạu — tẹo mạhn hau dụ mạhn cưhn lẹn ma pahng dồ khàu Mưhn, đày lộ phộn đáy lống sau cáhm mảhn lộ mộng đã taht tỏi nà hau.
Cưhn hah slửhn Lụhc củ Kể Vú Fã dụ mi vam chửhng tế cháng chỉhng chàu. Nhahng cưhn hah mi slửhn Kể Vú Fã dụ vạ Mưhn dụ cưhn càng nhạu, vị bô mi slửhn vam tị Kể Vú Fã đã hẻht chửhng mơ Lụhc Mưhn.