62 Pehn tế, sáhn lùhm mạhn lụhc hảhn Lụhc Óhng Cưhn khừhn tị Mưhn đã dụ cỏn tế dụ pehn hư?
Kể Hông Dê-su dáhng: “Tú hẻhn cáng mi pợp, nohc béhn tihng fã mi hahng, tẹo vạ Lụhc Óhng Cưhn bô mi tị taht thủ.”
Nem sli càng hã pehn tế, Kể Hông Dê-su đày sláu khừhn fã, nạhng bờng slá Kể Vú Fã.
Đáng sli pào fúhc, Mưhn pởc mạhn cưhn páy nem học sau đày sláu khừhn fã.
Cáu đã hỏn Cố ma tị dạ, sau Cáu tẹo pởc tị dạ tẻc mơ đời Cố.”
Lụhc mi nhahng dụ tị dạ thẻm, Lụhc mơ đời Cố, tẹo hảu vữhn dụ tị dạ. Cố slến ới! Hổ hộ hẻn hảu cháng mihng Cố, dụ mihng Cố đã pào hừ Lụhc, tẻc hảu pển đày pehn óhng tọc lùhm Mạhn Hau.
Sahng tựhng mi cưhn hah khừhn fã, tán mi Hông hỏn fã lohng, dụ Lụhc Óhng Cưhn.
Da hẻht vệc vị đô kíhn hải vại slản, tẹo vạ vị đô kíhn nhahng mãi thửhng lộ đếu tợi tợi, dụ đô kíhn Lụhc Óhng Cưhn cọi pào hừ mạhn slú; vị tế dụ Hông tị Kể Vú Fã, dụ Cố, đã hõhn dạu hừ.”
Hảu càng: “Mi sự cưhn này dụ Dê-su, lụhc củ Dô-sép a? Cố mế mưhn, mạhn hau hũ lẽo, hẻht lahng sihn này kể tế tẹo càng: ‘Cáu hỏn fã lohng’?”
Kể Hông Dê-su hã hảu: “Cháhn, Cáu hã cháhn mạhn slú, sáhn mạhn slú mi kíhn nữ sau kíhn lợt Lụhc Óhng Cưhn dụ bô mi lộ đếu tợi tợi cháng mạhn slú ớ.
Nem sli càng mạhn lộ tế sỏng, Mưhn đày sláu khừhn cháng lúhc mạhn cưhn páy nem học đáng chểu Mưhn. Mi páhc phà nưhng tàhng Mưhn pãy páy khọi thả hảu.
dụ Hông đã khừhn fã, đáng nạhng bờng slá Kể Vú Fã, đày mạhn cưhn lìhng fã, mạhn kên hểng sau mõi kên slứhc tịhng fuhc.