37 Dụ tị này, vam càng: ‘Cưhn này vản, óhng tế cohn,’ dụ nhéht đúhng.
vị cáu láo chù, vị chù dụ cưhn lohng nà, áu cháng tị mi tẻc, cohn cháng pả mi vản.’
Cháhn, Cáu hã cháhn mạhn lụhc, cưhn hah slửhn Cáu sạhm cọi hẻht mạhn vệc Cáu hẻht, sau cọi hẻht mạhn vệc lống hởn thẻm, vị Cáu páy mơ đời Cố.
Cưhn cohn nhựhn sen cóhng sau sláu tẻc mu mang củ lộ đếu tợi tợi, tẻc cả cưhn vản sau cưhn cohn tô với mưhng.’
Cáu đã sỏi mạhn lụhc cohn mạhn lahng chàu mi sự hẻht khồ. Mạhn cưhn ựhn đã hẻht khồ, nhahng mạhn lụhc dụ khàu páhn áu cóhng khồ củ hảu.”