22 Vị pehn tế, sli Mưhn hỏn tị thải đếu tẹo, mạhn cưhn páy nem học đày kỉ Mưhn đã càng lộ này, dụ slửhn Slứ Thển sau vam Kể Hông Dê-su đã càng.
Mi sự Hông Kểt cừhn fải chĩu chéhp tỏt pehn tế lẽo chỉhng cơm khàu đáy hụhng củ chàu a?”
Mưhn càng: “Này dụ mạhn vam tị Cáu đã càng đời mạhn lụhc sli Cáu nhahng dụ sau mạhn lụhc: Mõi lộ đã slì mơ Cáu cháng Leht Fẻp Môi-sê, mạhn sẹc Pảo Cỏn, sau mạhn Thớ Thển fải đày lihng.”
Tau sli, mạhn cưhn páy nem học mi hũ mạhn lộ tế, tẹo vạ sli Kể Hông Dê-su đã đày hạt hạhn, lúhc tế hảu chỉhng đày kỉ tẹo mạhn lộ tế đày slì mơ Mưhn, đời đã đày hẻht ọc ma hừ Mưhn.
Tẹo vạ Hông Phộn Đáy, dụ Kể Slíhng tị Cố cọi nhơ mihng Cáu sỏi ma, Mưhn cọi slón hã mạhn lụhc mõi lộ, sau lẹhm tẹo mạhn lụhc đày kỉ tại chùhng mạhn lahng Cáu đã càng đời mạhn lụhc.
Tẹo vạ Cáu đã càng mạhn lộ này hừ mạhn lụhc tẻc sli ma thửhng dơ củ hảu, mạhn lụhc đày kỉ tẹo vạ Cáu đã càng hừ mạhn lụhc dả. Cáu mi càng lộ này hừ mạhn lụhc tư tau sli, vị Cáu đáng dụ sau mạhn lụhc.
Này dụ dảu lã tại éht Kể Hông Dê-su đã hẻht dụ slèng Ca-na, cháng tị Ca-li-lê, sau càng ọc đáy hụhng Mưhn chế nến mạhn cưhn páy nem học slửhn Mưhn.
Mạhn cưhn páy nem học Mưhn đày kỉ tẹo vam đã slì: “Tõng cháhn slíhm mơ hơn Kể Hông cóhm mày cáu.”
Kể Hông Dê-su sau mạhn cưhn páy nem học Mưhn sạhm đày mơi kíhn tệc.
Cáu đày kỉ tẹo vam Kể Hông đã càng: ‘Dahng đã hẻht đúhm thủ lohng nãhm bahng nãhm, tẹo vạ mạhn lụhc cọi đày đúhm thủ lohng nãhm bahng Kể Slíhng.’
vạ Mưhn đã hẻht đày lihng vam càng cỏn tế hừ mạhn hau, dụ lụhc lán củ hảu, bahng lộ hẻht Kể Hông Dê-su đếu tẹo, lùhm đã slì cháng sẹc Thớ Thển tại nhị: ‘Lụhc dụ Lụhc Cáu, vahn này Cáu đã sléng ọc ma Lụhc.’