16 Mưhn hã mạhn cưhn khải nohc củ ạp vạ: “Cử son mạhn thehng này khọi này, da hẻht hơn Cố Cáu pehn hơn khải slữ.”
Kể Hông Dê-su khàu đên thơ củ Kể Vú Fã, tẹp lẽo mạhn cưhn khải, cưhn slữ cháng đên thơ, tào song củ mạhn óhng tổi sen đời tảhng mạhn cưhn khải nohc củ ạp.
Mưhn càng đời hảu: “Mi vam slì: ‘Hơn cáu cọi đày nay dụ hơn cau khửht,’ Tẹo vạ mạhn slú pển tị tế pehn tị lahc cởp.”
Tẹo vạ hảu bô mi tóhc slíhm lahng thửhng vam mơi, cử bồ páy: cưhn páy ọc na, cưhn páy khải slữ,
Lẽo Mưhn slón sau càng đời hảu: “Mi sự đã mi vam slì vạ: ‘Hơn củ Cáu cọi đày nay dụ hơn cau khửht hừ mõi thehng dứhn’ hay pehn hư? Tẹo vạ mạhn slú đã pển tị tế pehn tị lahc cởp.”
Mưhn dáhng: “Hẻht lahng cố mế tẹo thảhp sihm lụhc? Cố mế mi hũ vạ lụhc fải dáu vệc cố lụhc a?”
Cố Cáu, Hông tại lống hởn tại chùhng, đã hừ Cáu mạhn dơng tế, đời bô mi cưhn hah cởp đày mạhn mưhn khọi mư Cố.
Mưhn phử têu mãy pến nưhng bahng sợc, tẹp tại chùhng ọc khọi đên thơ, cả dơng, mô, lổ sen củ cưhn tổi sen sau tào song củ hảu.
Kể Hông Dê-su hã: “Da tah khàu Cáu, vị Cáu sahng khừhn đời Cố! Tẹo vạ cử páy tổ thửhng pị nõng Cáu, sau hã hảu vạ: Cáu đáng khừhn đời Cố Cáu sau Cố mạhn lụhc, đời Kể Vú Fã Cáu sau Kể Vú Fã mạhn lụhc.”
Tẹo vạ Mưhn càng sau hảu: “Cố Cáu vữhn đáng hẻht vệc hừ thửhng sihn này, Cáu sạhm hẻht vệc pehn tế.”
Kể Hông Dê-su dáhng vạ: “Cáu mi bĩ phỉ dahp, tẹo vạ Cáu hạt hạhn Cố Cáu, nhahng mạhn slú dụ hẻht nhuhc Cáu.
lộ tô kẹo mãi cháng mạhn cưhn sau slíhm ị tóhc vại, hẻht tóhc lỉ cháhn chỉhng, chểu lộ slửhn kỉhng lùhm dụ lộ đáy tẻc sihm lỡi.
Vị thảm slíhm, hảu dụhng mạhn lỉ vá cà tẻc sihm lỡi pị nõng; sẹt fạt dóm hừ hảu tư hah thửhng sihn này vữhn nhahng dá chĩ, sau lộ sư sệt dóm hừ hảu bô mi lúhc hah dụ.