1 “Cáu đã hã mạhn lụhc mạhn lộ này tẻc mạhn lụhc mẽhn bĩ tàn lõhm.
Fúhc hừ cưhn hah mi lóhm sạ vị Cáu!”
Tẹo vạ đão mi chảp lạc cháng slíhm, tán nhahng dão nưhng thổi, pehn tế sli vị đão hohp lộ khồ, hay hẻht khồ, dụ cưhn tế tàn lõhm ngáy.
Hảu lóhm sạ vị Mưhn. Tẹo vạ Kể Hông Dê-su càng đời hảu vạ: “Cưhn pảo cỏn tán bĩ tị chồ sau dá đihng chàu chểu thơng thổi.”
Sli tế lái cưhn cọi lóhm sạ, tô fàn, tô thu ngẻt.
Cáu càng hừ mạhn lụhc mạhn lộ này tẻc lộ với mưhng củ Cáu dụ cháng mạhn lụhc, sau lộ với mưhng củ lụhc đày đáy đẹn.
Tẹo vạ Cáu đã càng mạhn lộ này hừ mạhn lụhc tẻc sli ma thửhng dơ củ hảu, mạhn lụhc đày kỉ tẹo vạ Cáu đã càng hừ mạhn lụhc dả. Cáu mi càng lộ này hừ mạhn lụhc tư tau sli, vị Cáu đáng dụ sau mạhn lụhc.
Đáy nhéht dụ mi kíhn nữ, mi kíhn làu hay hẻht lộ lahng hẻht hừ pị nõng hau lóhm sạ.
sọi pị nõng hũ nhựhn hũ lộ lahng dụ đáy nhéht, tẻc cháng vahn củ Hông Kểt pị nõng đày síhng sịhng, bô mi tị chế cảy,
sau dụ “Cộn thỉhn hẻht hừ tàn khả Cộn thỉhn hẻht hừ tàn lõhm;” Hảu bĩ tàn lõhm vị mi tịhng hẻn đão, lùhm đã đĩhng slãhn hừ hảu dả.