10 Kể Hông Dê-su dáhng: “Cưhn hah slao đáng dả, tán cừhn slao khả dụ sịhng tại chùhng. Mạhn lụhc đã đày sịhng dả, tẹo vạ mi sự tại chùhng.”
Hổ thá tỗi hừ mạhn lụhc, Lùhm mạhn lụhc đã thá mạhn óhng mi lỗi đời mạhn lụhc;
Cáu mi càng mơ tại chùhng mạhn lụhc, Cáu hũ mạhn cưhn Cáu đã lợc. Tẹo vạ Slứ Thển này fải đày lihng: ‘Cưhn kíhn pìhng củ Cáu, slòhn tíhn fàn tẹo Cáu.’
Fi-e-lơ càng: “Kể Hông ới, mi sự tán slao khả thổi, tẹo vạ cả mư sau thủ lụhc thẻm!”
Mạhn lụhc đã đày sláh sịhng nhơ vam Cáu đã slón hã mạhn lụhc.
Pehn tế, sáhn cưhn hah dụ cháng Hông Kểt, cưhn tế dụ lộ hẻht ọc ma mảh, mạhn lahng cảu đã cả khọi, nè, mõi lộ tô pển pehn mảh.
Kể Vú Fã đã hẻht hừ Hông mi tựhng hũ tỗi lỗi pển pehn tỗi lỗi vị mạhn hau, tẻc cháng Hông mạhn hau đày fán pehn slíhm chihc tỏi nà Kể Vú Fã.
Pị nõng đệp kỉ ới, vị mi mạhn vam càng cỏn này, mạhn hảu cử slao sịhng chàu khọi mạhn hoi slói củ đúhc đáng sau huhn khảhn, sạhm cử hẻht hừ lộ pển ọc slến đày đáy đẹn cháng lộ kỉhng láo Kể Vú Fã.
Cau hổ Kể Vú Fã pihng án pển pị nõng ọc slến đáy đẹn. Cau hổ huhn khảhn, khảhn ngau, sau đúhc đáng pị nõng đày hẻn đáy đẹn, bô mi tị cảy đày sli Kể Hông mạhn hau, dụ Kể Hông Dê-su Kểt fán ma!
tẹo tán kén thửhng đô kíhn, đô nhàhm sau mạhn lễ slao sịhng tảhng tảng, dụ mạhn leht lỉ páht đúhc đáng fải tịhng thẻo hừ thửhng sli tổi mảh.
Tại chùhng mạhn hau tô lóhm sạ lái lộ. Cưhn hah mi lóhm sạ cháng vam càng, tế dụ cưhn đáy đẹn, mi bạt nhãhn đày cả đúhc đáng chàu.