37 Mại Mưhn đã hẻht lái dảu lã tỏi nà hảu, tẹo vạ hảu vữhn mi slửhn Mưhn,
Vị dứhn mạhn slèng tị Kể Hông Dê-su đã hẻht ọc ma lái fẻp lã vữhn mi chĩu ngảhm sạ, Mưhn chỉhng cảy đạ vạ:
Áp-la-ham dáhng: ‘Sáhn hảu mi chĩu tịhng Môi-sê sau mạhn cưhn pảo cỏn dụ mại mi cưhn thải đếu tẹo sạhm mi cổ tai hã hảu đày.’”
Mưhn ma cháng nởc Mưhn tẹo dứhn Mưhn mi tàhng nhựhn Mưhn.
Lụhc hũ Cố lúhc hah tô nhựhn vam Lụhc, tẹo vạ Lụhc càng lộ này vị mạhn cưhn đáng díhn cahng kên này, tẻc hảu slửhn vạ Cố đã sỏi Lụhc ma.”
Cháng lúhc đáng sli áhn hụhng, cử slửhn khàu áhn hụhng tẻc mạhn slú pển pehn lụhc củ áhn hụhng.” Nem sli càng pehn tế, Kể Hông Dê-su páy, sau phện khọi hảu.
tẻc vam cưhn pảo cỏn Ê-sai đã càng đày lihng: “Pải Kể Hông, cưhn hah đã slửhn lộ mạhn phủ slón hã, Sau mư Kể Hông đã đày hẻht ọc ma hừ cưhn hah?”
Sáhn Cáu mi hẻht cháng hảu mạhn vệc tị sahng mi cưhn hah hẻht dụ hảu bô mi tỗi. Tẹo vạ sihn này hảu đã hảhn tẹo vạ ngẻt Cáu sau cả Cố Cáu.
Này dụ dảu lã tại éht Kể Hông Dê-su đã hẻht dụ slèng Ca-na, cháng tị Ca-li-lê, sau càng ọc đáy hụhng Mưhn chế nến mạhn cưhn páy nem học slửhn Mưhn.
Páng cưhn nưhng đóhng lái páy nem Mưhn, vị hảu đã tựhng hảhn mạhn dảu lã Mưhn hẻht hừ mạhn cưhn bĩhng.