40 Kể Hông Dê-su tẹo hã: “Cáu mi sự đã càng đời lụhc vạ, sáhn lụhc slửhn dụ cọi hảhn lộ đáy hụhng củ Kể Vú Fã a?”
Mưhn dáhng: “Vị mạhn lụhc nõi lộ slửhn. Cáu càng dõ đời mạhn lụhc: Sáhn mạhn lụhc mi lộ slửhn tán cay mổi fahn phảhc cảt nưhng dụ mạhn lụhc hã áhn pô này vạ: ‘Cử hi hỏn này cả tế’ dụ mưhn cọi hi; sau bô mi lộ lahng mạhn lụhc mi hẻht đày!”
Kể Hông Dê-su dáhng: “Hẻht lahng tẹo càng ‘sáhn Sláy hẻht đày?’ Cưhn hah slửhn dụ mõi vệc tô đày lẽo.”
Áhn vam đã pehn đúhc đáng, đếu cháng mạhn hau, téhm ớn đáy sau lỉ cháhn chỉhng. Mạhn hau đã chểu hảhn đáy hụhng Mưhn, cháhn dụ đáy hụhng slụhc mơ Lụhc Tọc củ Cố.
Tẹo vạ sli Kể Hông Dê-su đày ngihn lộ này dụ càng vạ: “Bĩhng này mi thải ớ, tẹo vạ tế dụ vị đáy hụhng củ Kể Vú Fã, tẻc lụhc Kể Vú Fã nhơ tế đày hạt hạhn.”
Ê-sai càng lộ này, vị đã hảhn lộ đáy hụhng củ Mưhn đời càng mơ Mưhn.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Mi sự vị bạo tế, hay cố mế bạo đã sạ tỗi; tẹo vạ tẻc cóhng vệc Kể Vú Fã đày hẻht ọc ma cháng bạo tế.
Pehn tế, vị đúhm thủ lohng nãhm, mạhn hau đã đày phảhng cháng lộ thải đời Mưhn, lẽo tẻc lùhm Hông Kểt nhơ lộ đáy hụhng củ Cố đày đếu tẹo hỏn tị thải pehn hư dụ mạhn hau sạhm đày đếu cháng tợi mảh pehn tế.
Tại chùhng mạhn hau tô tẻc nà lọi chểu hảhn đáy hụhng Kể Hông, đày pển tổi pehn lùhm slởng dợng củ Mưhn, hỏn đáy hụhng thửhng đáy hụhng; vị lộ này ma hỏn Kể Hông dụ Kể Slíhng.
Hỏn Kể Vú Fã dụ Hông càng vạ: “Áhn hụhng fải ìhng ọc hỏn ngau đáhm,” đã ìhng hụhng tõng mạhn phủ, pào áhn hụhng tẻc hũ đáy hụhng củ Kể Vú Fã tihng nà Kể Hông Dê-su.