11 Nem sli càng lộ này, Kể Hông Dê-su tẹo hã: “La-sa-lơ, bãn củ mạhn hau, đáng non tẹo vạ Cáu páy póhc tửhn bạo tế.”
mạhn mộ sạhm khảy ọc, mi lái sạc củ mạhn slến đã thải dả đày đếu tẹo
Mưhn hã: “Cử thỏhn ọc! Tìhng lán slảy này mi sự thải ớ, tẹo vạ mưhn đáng non.” Mạhn cưhn hủ nháhn Mưhn.
Mưhn cơm khàu hơn lẽo càng sau mạhn hảu: “Hẻht lahng mạhn slú hẻht hỗn hão sau hày khỏhm pehn tế? Mi sự lán slảy này thải ớ, tẹo vạ mưhn đáng non,”
Tẹo vạ sáhn cưhn hah páy cháng tahng hưhn dụ bĩ tàn, vị bô mi áhn hụhng.”
Mạhn cưhn páy nem học dáhng: “Kể Hông ới, sáhn bạo tế non, cháhc cọi lẽo bĩhng.”
Kể Hông Dê-su càng mơ lộ thải củ La-sa-lơ, tẹo vạ mạhn cưhn páy nem học tẹo ngảhm Mưhn càng mơ đếu non bihng thơng.
Pehn tế, slóng pị nõng đã sỏi cưhn càng hã đời Kể Hông Dê-su vạ: “Kể Hông ới, cưhn Kể Hông đệp đáng bĩhng.”
Cưhn hah áu mệ lu, cưhn tế dụ cưhn khởi; nhahng bãn củ cưhn khởi díhn slí slảy tịhng sau nhéht với mưhng sli đày ngihn hỉhng củ cưhn khởi. Tế chỉhng dụ lộ với mưhng đáy đẹn củ cáu.
Lẽo mưhn kị lohng, veo heng: “Pải Kể Hông, hổ da đĩhng tỗi này hừ hảu!” Ngám tẻc pảc dụ mưhn thải.
Pehn tế, mạhn cưhn non cháng Hông Kểt fải bĩ tóhc vại.
Cử slìhng slac sau da sạ tỗi thẻm, vị fạhn cưhn nưhng cháng pị nõng mi hũ Kể Vú Fã. Cáu càng pehn tế tẻc pị nõng dạc đú.
Nè, cáu càng hừ pị nõng lộ đáy dáhm nưhng: Mạhn hau cọi bô mi non lẽo, tẹo vạ tại chùhng cọi đày pển tổi
Vị pehn tế, mi vam càng vạ: “Cưhn đáng non ới, cử tửhn ma, Cử slàng tửhn tư cháng mạhn cưhn thải, Dụ Hông Kểt cọi ìhng hụhng mưhng.”
dụ Hông đã thải vị mạhn hau tẻc mạhn hau đếu hay thải tô đày đếu sau Mưhn.
Pehn tế, Slứ Thển đã đày lihng: “Áp-la-ham slửhn Kể Vú Fã, sau nhơ tế mưhn đày tìhng dụ slíhm chihc” sau đày nay vạ bãn củ Kể Vú Fã.