1 “Cháhn, Cáu hã cháhn mạhn slú, cưhn hah mi hỏn tú khàu lạng dơng, tẹo pem khàu bahng lộ tảng cưhn tế dụ óhng lahc cởp.
“Cử slìhng slac bõn cưhn pảo cỏn cà, dụ mạhn óhng thảhc náhng tú dơng ma đời mạhn lụhc, tẹo vạ bờng cháng dụ má nay khỏhp sì sà.
Vị pehn tế, Kể Hông Dê-su tẹo càng: “Cháhn, Cáu hã cháhn mạhn slú, Cáu dụ pảc tú củ dơng.
Kể Hông Dê-su dáhng: “Cháhn, Cáu hã cháhn mưhng, sáhn cưhn nưhng mi đày sléng tẹo, dụ mi pehn hư hảhn nởc Kể Vú Fã.”
Sáhn bô mi cưhn hah đày sỏi páy dụ hẻht pehn hư càng hã? Lùhm mi vam slì: “Phảhc khả củ mạhn cưhn càng ọc Vam Đáy cháhn đáy kì lái!”
Vị mạhn óhng tế mi fuhc slạy Hông Kểt, Kể Hông mạhn hau, tẹo vạ fuhc slạy áhn tõng củ hảu; hảu càng vam ván, íht nhỏc hạhn tẻc lảu nhạu mạhn pòn slíhm thaht tha.
Vị lỡi kèm, hảu đã slón mạhn lộ mi pehn slón, hẻht tỏhm slản tại chùhng dá đihng cưhn ựhn.
Bô mi cưhn nưhng hah tảng lợc hừ chàu lộ đáy tế, tẹo fải đày Kể Vú Fã veo, lùhm pehn A-lôn ni.
Mơ lộ cảu tế, mạhn cưhn pảo cỏn đã sihm, tá sẹt, sau đã pảo cỏn mơ ớn đáy dóm slãhn hừ pị nõng.
Tẹo vạ đã mi lái cưhn pảo cỏn cà hễn ọc cháng mạhn dứhn, sau sạhm cọi mi mạhn sláy dỏi cà cháng pị nõng; hảu cọi lahc lụhm càng ọc mạhn đão bãy hẻht hại, tẹo mi nhựhn Kể Hông dụ Hông đã sộc hau, nhéhng khại tàhng áu hừ chàu lộ sư sệt.
Vị thảm slíhm, hảu dụhng mạhn lỉ vá cà tẻc sihm lỡi pị nõng; sẹt fạt dóm hừ hảu tư hah thửhng sihn này vữhn nhahng dá chĩ, sau lộ sư sệt dóm hừ hảu bô mi lúhc hah dụ.
Mạhn pị nõng đệp kỉ ới, da slửhn tại chùhng mạhn thưhn lihng, tẹo vạ cử slử chểu mạhn thưhn lihng tế sự hỏn Kể Vú Fã ma mỉ, vị mi lái cưhn pảo cỏn cà đã hễn ọc cháng tị dạ.