2 Ê-tiên dáhng vạ: “Mạhn bạo, mạhn cố, hổ cử tịhng cáu càng! Kể Vú Fã đáy hụhng đã hễn ọc ma sau chóhng chồ mạhn hau dụ Áp-la-ham sli mưhn nhahng dụ tị Mê-sô-pô-ta-mi, cỏn sli ma dụ tị Cha-lan,
Hổ da tẻc mạhn lụhc bĩ lảu hẻht tỗi, Tẹo vạ cảu mạhn lụhc khọi lộ ạc! [Vị nởc vú, kên lống, đáy hụhng tô slụhc mơ Cố tợi tợi. A-Men.]’
“Đáy mihng Kể Hông tihng fã, Pihng án tàh tóhm, ớn pào hừ cưhn!”
Áhn vam đã pehn đúhc đáng, đếu cháng mạhn hau, téhm ớn đáy sau lỉ cháhn chỉhng. Mạhn hau đã chểu hảhn đáy hụhng Mưhn, cháhn dụ đáy hụhng slụhc mơ Lụhc Tọc củ Cố.
Ê-sai càng lộ này, vị đã hảhn lộ đáy hụhng củ Mưhn đời càng mơ Mưhn.
“Mạhn bạo, mạhn cố ới, hổ cử tịhng cáu tảng càng khàu hô này!”
Mưhn hẽhng càng sỏng, cưhn Fa-li-si sau cưhn Sa-đu-sê khảy cóhng tô kẹo tô say sau Ta ạn bĩ tô pởc.
Sláy hẻht lễ lống nhéht khạhm Ê-tiên: “Sự đúhng pehn tế mỉ?”
Bô mi cưhn chểu cồn củ tợi này hũ đày lộ tế, vị sáhn hũ, hảu đã mi tỏc téng Kể Hông đáy hụhng khàu mãy khảng khạy.
Cáu nại hổ Kể Vú Fã củ Kể Hông mạhn hau dụ Kể Hông Dê-su Kểt, dụ Cố đáy hụhng, pào hừ pị nõng slíhng củ lộ khốn cái sau lộ khảy hụhng, tẻc pị nõng nhựhn hũ Mưhn.
đáng sli tàhng lộ mộng fúhc đáy sau lộ hễn ọc đáy hụhng củ Kể Vú Fã tại lống, sạhm dụ Kể Hông Cảu mạhn hau dụ Kể Hông Dê-su Kểt,
Lụhc dụ áhn hụhng pưhc củ đáy hụhng Kể Vú Fã sau dụ slởng dợng cháhn chíhc củ Mưhn. Lụhc dụhng vam kên lống củ Mưhn ma sọi mõi thehng. Nem sli slao sịhng tỗi lỗi, Mưhn nạhng bờng slá Hông Đàng Nể dụ tihng fã.
Vị lộ slửhn, Áp-la-ham tịhng vam Kể Hông veo, páy thửhng tị hau cọi nhựhn hẻht cớng ngệp; mưhn páy tẹo mi hũ hau páy hah.
Pị nõng củ cáu, pị nõng đã slửhn Kể Hông Dê-su Kểt, Kể Hông đáy hụhng củ mạhn hau, dụ da khàu hô cưhn hah lẽo.
“Pải Kể Vú Fã dụ Kể Hông củ mạhn lụhc, Kể Hông đàng đày đáy hụhng, kỉhng nể sau mi kên nể, Vị Kể Hông đã hẻht pehn mõi thehng, Sau vị ị ại củ Kể Hông ma mõi thehng mi nà sau đày hẻht pehn.”