10 Tẹo vạ Phao-lô cơm lohng ma, ngểng chàu tihng bạo, cỏt áu bạo sau càng: “Da pahn lahn, bạo tế vữhn nhahng đếu!”
Mưhn cơm khàu hơn lẽo càng sau mạhn hảu: “Hẻht lahng mạhn slú hẻht hỗn hão sau hày khỏhm pehn tế? Mi sự lán slảy này thải ớ, tẹo vạ mưhn đáng non,”
Kể Hông hảhn sau chéhp đệp dạ tế chỉhng càng: “Da hày!”
Nem sli càng lộ này, Kể Hông Dê-su tẹo hã: “La-sa-lơ, bãn củ mạhn hau, đáng non tẹo vạ Cáu páy póhc tửhn bạo tế.”
Kể Hông Dê-su tẹo hã: “Cáu mi sự đã càng đời lụhc vạ, sáhn lụhc slửhn dụ cọi hảhn lộ đáy hụhng củ Kể Vú Fã a?”
Cưhn đéhc bạo nưhng mihng Ơ-tíhc đáng nạhng tihng pảc tảng non đáhc cháng sli Phao-lô càng hã nhéht hi. Vị non đáhc cả pụ, bạo tế hỏn tạhm lau tại slám lõhm lohng; sli mạhn hảu tai bạo tửhn dụ hảhn bạo đã thải.