9 Xi-môn Phi-e-đơ pỗ: “Chủa hỡi, chăng chí thứa cẵn chân thơi, mà thứa huối cá thay pỡi cổl tlốc cho ho nưa!”
Dòng đĩ, khây Phi-lát đố miềnh chăng là ản chi, thẫm chỉ còn cỏ thế xáy tha nối loãn, điênh lễ đác pỡi thứa thay ớ tlước măt tản mõl khõm, hồi pỗ: “Ho chăng cỏ thỗi wềl mảu cúa mõl nì; đĩ là wiêc là cúa tàn pay.”
Giê-xu páo: “Ngay tà thẳm hồi, thì chí cần thứa chân là quang hết tháy. Tàn enh ủn tà ản quang hồi, máy chăng khái ngay y quang.”
Phi-e-đơ pỗ: “Ho khẽ chăng khây nò tí Thầy thứa chân cho ho no!” Giê-xu páo: “Nểu Ho chăng thứa chân cho enh, thì enh chăng cỏ phần chi pớ Ho no.”
điênh tàn ha lễ lòng ngăl thât pỡi lòng tin chắc chẳn mà tiểnh khênh Bua Tlời, bì tlỗng tã tà ản thứa quang khói lương tâm ác, póc miềnh ản thứa pằng đác tlong.
Đác lut là hình pỏng wềl báp-tem, nhờ đĩ, mà cã nì tàn enh ủn ản cỉu. Chĩu nhẫn là báp-tem, chăng khái là quang ti hết tháy cải bấn cúa póc miềnh, máy là dao kèo pỡi Bua Tlời pớ môch lương tâm ngăl lènh, nhờ wiêc khổng lãi cúa Giê-xu Ki-tô,