Markôs 4:6 - Hră Ơi Adai Pơhiăp 20166 Tơ yang hrơi tơbiă đĭ, pơdai čăt anŭn gliu hĭ, yua kơ ñu ƀu hmâo akha dlam ôh hnŭn yơh ñu djai hĭ. Faic an caibideilHơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20146 Samơ̆ tơdang yang hrơi tơbiă laih, pơđiă ha̱ng hĭ anăh anŭn laih anŭn gliu hĭ yuakơ ƀu hơmâo akha ôh. Faic an caibideil |
Ƀing mơnuih anai jing khul tơlơi grĭ grañ amăng tơlơi ƀơ̆ng huă tơlơi khăp kơ ƀing gih, ƀu thâo mlâo ôh tơdang gơñu huă ƀơ̆ng hrŏm hơbĭt, gơñu kơnơ̆ng pơmĭn kơ gơñu pô đôč. Ƀing gơñu jing hrup hăng khul gơnăm ƀu hmâo ia angĭn pơpuh pơđung hyu; jing hrup hăng khul kơyâo ƀu hmâo boh amăng bơyan hla răng, djai dua wơ̆t, akha tơbuč hĭ laih.