Đaniel 2:8 - Hră Ơi Adai Pơhiăp 20168 Pơtao laĭ glaĭ: “Kâo thâo ƀing gih hlăk hơduah kiăng pơsui hĭ hrơi mông yua kơ ƀing gih thâo tơlơi kâo hmâo khư̆p ư laih: Faic an caibideilHơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20148 Giŏng anŭn, pơtao laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Sĭt kâo thâo laih, ƀing gih kơnơ̆ng kiăng kơ pơtrưĭ hrơi mông đôč, yuakơ ƀing gih thâo krăn anai yơh jing tơlơi kâo hơmâo khưp ngă khŭt khăt laih tui anai: Faic an caibideil |
Tơdah ƀing gih ƀu laĭ brơi ôh kâo thâo tơlơi rơpơi, tui anŭn kơnơ̆ng kơ hmâo sa tơlơi phat kơđi đôč pioh brơi kơ ƀing gih. Ƀing gih ngă mơneč hơgơ̆m tơdruă ƀing gih ba rai tơlơi pleč ƀlor tă tăn laĭ hăng kâo kiăng abih bang bruă hmâo tơlơi pơplih. Tui anŭn, laĭ brơi bĕ kơ kâo tơlơi rơpơi anŭn laih anŭn kâo či thâo ƀing gih hmâo tơlơi dưi pơblang brơi.”