Yôhan 17:5 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20145 Bơ kơ ră anai, Ơ Ama hơi, rơkâo kơ Ih pơpŭ pơyom bĕ Kâo ƀơi anăp Ih hăng tơlơi ngă brơi kơ Kâo jing yom prŏng tơdang Kâo dŏ laih hăng Ih hlâo kơ boh lŏn tơnah anai čơdơ̆ng hơmâo.” Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 20165 Ơ Ama, ră anai rơkâo kơ Ih pơ-ư pơang Kâo ƀơi anăp Ih hăng tơlơi guh kơang Kâo hmâo laih hrŏm hơbĭt hăng Ih hlâo kơ hrih lŏn tơnah. Faic an caibideil |
Yang Ană jing tơlơi pơrơđah glaĭ tơlơi ang yang Ơi Adai laih anŭn Ñu jing kơnuih Ơi Adai pô yơh. Ñu djă̱ grơ̆ng abih bang tơlơi mơnơ̆ng hăng tơlơi pơhiăp dưi mơyang Ñu. Tơdơi kơ Ñu hơmâo pha brơi laih tơlơi pơrơgoh kơ khul tơlơi soh mơnuih mơnam, Ñu dŏ be̱r jĕ ƀơi tơngan gah hơnuă Ơi Adai, Pô Kơdrưh Mơyang, amăng adai adih.