Hră Pôl Čih Mơit Kơ Ƀing Đaŏ Pơ Plei Rôm 5:7 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20147 Ƀiă biă mă yơh hơmâo mơnuih djai pơala brơi kơ sa čô tơpă hơnơ̆ng, năng ai dưi hơmâo mơ̆n ƀiă mơnuih khĭn djai pơala brơi kơ sa čô mơnuih hiam klă. Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 20167 Tơnap biă mă hmâo sa čô mơnuih djai pơala kơ sa čô mơnuih tơpă, năng ai hmâo mơ̆n mơnuih khĭn djai pơala kơ sa čô mơnuih hiam. Faic an caibideil |
Samơ̆ ƀing gơñu laĭ glaĭ tui anai, “Ih khŏm anăm tơbiă ôh; tơdah ƀing gơmơi đuaĭ kơdŏp hĭ, ƀing gơñu ƀu bơngơ̆t kơ ƀing gơmơi ôh. Wơ̆t tơdah sămkrah amăng ƀing gơmơi djai, ƀing gơñu kŏn bơngơ̆t lơi; samơ̆ ƀing gơñu kiăng pơdjai hĭ ih, jing hloh kơ pluh-rơbâo čô ƀing gơmơi yơh. Ră anai hiam hloh ih djru bĕ ƀing gơmơi mơ̆ng plei anai đôč.”
Tơlơi anŭn jing sĭt yơh yuakơ jua pơmĭn ƀing mơnuih rơnŭk anai jing hĭ bĭl laih, laih anŭn ƀing gơñu hơmâo pơtơngĭl hĭ laih tơngia gơñu, laih anŭn pĭt hĭ mơta gơñu. Ƀing gơñu huĭ tơdah mơta gơñu thâo ƀuh, laih anŭn tơngia gơñu thâo hơmư̆ laih anŭn jua pơmĭn gơñu thâo hluh, tui anŭn ƀing gơñu či kiăng wơ̆t glaĭ pơ Kâo laih anŭn kiăng kơ Kâo pơsuaih brơi hĭ kơ ƀing gơñu.’ ”