Mikhah 4:7 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20147 Ƀing gơñu rơwen rơwo laih anŭn dŏ ataih mơ̆ng lŏn čar gơñu pô, samơ̆ Kâo či pơjing tơlơi čơdơ̆ng phŭn phrâo kơ ƀing dŏ so̱t anŭn, laih anŭn ƀing gơñu či jing hĭ sa lŏn čar prŏng kơtang. Yahweh či git gai gơñu ƀơi Čư̆ Ziôn čơdơ̆ng mơ̆ng hrơi anŭn hlŏng truh kơ hlŏng lar. Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 20167 Giơ̆ng anŭn Kâo či pơjing mơnuih rơwen jing hĭ ană plei pla dŏ tơsot glaĭ Laih anŭn pô arăng hmâo lui laih či jing hĭ sa boh lŏn čar kơtang: Yêhôwa či wai lăng ƀing gơñu ƀơi ngŏ čư̆ Siôn Mơ̆ng ră anai hlŏng truh pơ nanao hlŏng lar. Faic an caibideil |
Yang blan jing hĭ kơnăm laih anŭn yang hrơi ƀu pơčrang dơ̆ng tah. Abih dua pul anŭn jing kar hăng ƀing mơnuih mlâo tơdang ƀing gơñu thâo krăn kơ tơlơi gơñu pô ƀu yom pơphan ôh. Anŭn jing yuakơ Yahweh Dưi Kơtang yơh jing Pô git gai ƀơi Čư̆ Ziôn laih anŭn amăng plei Yerusalaim, laih anŭn pơrơđah ƀơi anăp ƀing kŏng tha kơ tơlơi Ñu pô jing tơlơi bơngač pơčrang rơđah hloh kơ abih bang.
Wơ̆t tơdah kơnơ̆ng hơmâo sa črăn amăng pluh mơnuih đôč ăt dŏ amăng anih lŏn anai, ƀing rŏh ayăt či rai dơ̆ng kiăng pơrai hĭ anih lŏn anai. Samơ̆ ƀing dŏ so̱t anŭn či jing kar hăng tơpơ̆ng phŭn kơyâo sen jing kơyâo rơgoh hiam yơh tơdang arăng dro̱m hĭ. Ăt tui anŭn mơ̆n, ƀing dŏ so̱t anŭn či jing pơjĕh rơgoh hiam, ƀing gơñu či jing kar hăng phŭn čăt đĭ dơ̆ng amăng anih lŏn anŭn.”
Ñu laĭ tui anai, “Ơ ană mơnuih hơi, anai jing anih grê pơtao Kâo laih anŭn anih kơ kơđŭl tơkai Kâo yơh. Anŭn yơh jing anih Kâo či hơdip amăng ƀing Israel hlŏng lar. Sang anŏ Israel ƀu či pơgrĭ hĭ anăn rơgoh hiam Kâo dơ̆ng tah, anŭn jing ƀing gơñu wơ̆t hăng ƀing pơtao gơñu, hăng tơlơi rĭh răm gơñu laih anŭn khul rup trah đôč đač ƀing pơtao gơñu ƀơi khul anih glông pioh kơkuh pơpŭ yang rơba̱ng gơñu.
“Amăng rơnŭk ƀing pơtao anŭn, Ơi Adai pơ adai adih či rŭ̱ pơdơ̆ng đĭ sa boh dêh čar ƀu či răm rai hĭ ôh laih anŭn kŏn či lui raih hĭ lơi kơ ƀing mơnuih pơkŏn git gai dêh čar anŭn. Dêh čar anŭn či pơrai pơsăn hĭ abih bang dêh čar pơkŏn hăng pơđŭt hĭ abih yơh, samơ̆ dêh čar anŭn ăt či dŏ dơnơ̆ng hlŏng lar yơh.
Ƀơi hơnăl tuč kơ tơjuh thŭn anŭn găn rơgao hĭ laih, kâo, Nebukhadnezzar, angak đĭ mơta kâo pơ adai adih laih anŭn tơlơi pơmĭn kâo jing glaĭ hiam. Giŏng anŭn, kâo bơni hơơč kơ Pô Glông Hloh yơh. Kâo pơpŭ bơni kơ Ñu laih anŭn pơư pơang Ñu jing Pô hơdip hlŏng lar yơh. Tơlơi Ñu git gai wai lăng jing tơlơi git gai hlŏng lar; Dêh čar Ñu ăt dŏ nanao amăng abih bang rơnŭk.
Pô Hơdip Rơnŭk Đưm Đă anŭn jao brơi kơ ñu tơlơi dưi, tơlơi ang yang laih anŭn tơlơi dưi mơyang glông hloh; tui anŭn, abih bang mơnuih, ƀing kơnung djuai laih anŭn mơnuih mơnam hơmâo tơlơi pơhiăp phara phara kơkuh pơpŭ kơ ñu yơh. Tơlơi git gai wai lăng ñu jing sa tơlơi git gai wai lăng hlŏng lar yơh; anŭn jing tơlơi wai lăng ƀu či đŭt hĭ ôh, laih anŭn dêh čar ñu jing sa dêh čar ƀu či răm rai ôh.
Tơlơi glông hloh, tơlơi dưi mơyang hăng tơlơi prŏng hloh amăng dêh čar anŭn gah yŭ kơ adai rơngit Ơi Adai či jao hĭ kơ ƀing rơgoh hiam, jing ƀing ană plei Pô Glông Hloh yơh. Dêh čar gơñu či jing sa dêh čar hlŏng lar, laih anŭn abih bang ƀing khua djă̱ akŏ či bon kơkuh pơpŭ tui gưt kơ Pô Glông Hloh anŭn yơh.’
“Samơ̆ ƀing ană plei Israel či jing lu hrup hăng čuah ƀơi ha̱ng ia rơsĭ, jing gơnam arăng ƀu dưi pơkă ôh kŏn dưi yap lơi. Hlak anŭn Ơi Adai laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, ‘Ƀing gih ƀu djơ̆ ană plei Kâo ôh,’ samơ̆ hrơi pơanăp či truh tơdang Ơi Adai či laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, ‘Ƀing gih yơh jing ană bă lŏm kơ Ơi Adai hơdip!’
“Ơ abih bang ƀing Israel jing ƀing dŏ so̱t glaĭ hơi, Kâo či pơƀut glaĭ abih bang ƀing gih hrŏm hơbĭt yơh. Kâo či ba glaĭ ƀing gih hrŏm hơbĭt, hrup hăng pô wai triu ba glaĭ khul triu ñu hrŏm hơbĭt amăng war. Anih lŏn ƀing gih či hơmâo glaĭ lu mơnuih dơ̆ng yơh, hrup hăng ƀơi đang rơ̆k mơda bă hăng khul triu.