Mathiơ 18:3 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20143 laih anŭn laĭ tui anai, “Kâo laĭ kơ ƀing gih sĭt biă mă, tơdah ƀing gih ƀu pơplih hĭ kơnuih gih laih anŭn ƀu jing hĭ hrup hăng čơđai anai ôh, ƀing gih ƀu či dưi jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai ôh. Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 20163 “Sĭt biă mă Kâo laĭ kơ ƀing gih, tơdah ƀing gih ƀu pơplih jing kar hăng čơđai anĕt, ƀing gih ƀu či dưi mŭt amăng dêh čar pơtao plei hiam ôh. Faic an caibideilហ្លា ពហ្យាប់ម៍ អ៊ើយឋៃ3 ឋាប់ ពហ្យាប់ម៍ ឡៃគ៖ «កវ រ៉ៈ ឞ៊្រើយ ឝអ៊ិះម៍ ឋឍី ឡៃគ ឆឹ ឝអ៊ិះម៍ ឞ៊ិ ព្លិះ ឞ៊ុត-តៃ ហ្លា ទី ឞ៊ុត-តៃ ណាគ ម៉្វៃ នុន ឝអ៊ិះម៍ ឞ៊ិ ថវ មុត តាំ គ្លើយ អ៊ើយឋៃ វ៉ៃ-ឡាំងហ៍ អុះ។ Faic an caibideilHla Pơhiăp Ơi Adai3 dăp pơhiăp laĭ: «Kâo r̂ă br̂ơi gô-ih dơdi laĭ, jơ̆ gô-ih bĭ pơlih bŭt-tai, hla ti bŭt-tai nă muai, nŭn gô-ih bĭ thâo mŭt tăm klơi Ơi Adai wai-lăng ôh. Faic an caibideil |
“Ơ Yesayah ăh, ngă bĕ kơ jua pơmĭn ƀing mơnuih anai jing hĭ mlŭk, kơđŏt hĭ bĕ tơngia gơñu laih anŭn pơpĭt hĭ bĕ mơta gơñu. Kơđai glaĭ tơdah ƀing gơñu dưi ƀuh hăng mơta gơñu, hơmư̆ hăng tơngia gơñu, laih anŭn thâo hluh hăng jua pơmĭn gơñu, tui anŭn ƀing gơñu či wơ̆t glaĭ pơ Kâo kiăng kơ Kâo či pơhla̱o hĭ ƀing gơñu yơh.”
Tơlơi anŭn jing sĭt yơh yuakơ jua pơmĭn ƀing mơnuih rơnŭk anai jing hĭ bĭl laih, laih anŭn ƀing gơñu hơmâo pơtơngĭl hĭ laih tơngia gơñu, laih anŭn pĭt hĭ mơta gơñu. Ƀing gơñu huĭ tơdah mơta gơñu thâo ƀuh, laih anŭn tơngia gơñu thâo hơmư̆ laih anŭn jua pơmĭn gơñu thâo hluh, tui anŭn ƀing gơñu či kiăng wơ̆t glaĭ pơ Kâo laih anŭn kiăng kơ Kâo pơsuaih brơi hĭ kơ ƀing gơñu.’ ”
“Tơdang ƀing gih iâu laĭ kŏm ƀơ̆ng huă, ƀing gih anăm ngă ôh ƀô̆ mơta gih rơngot hơning kar hăng ƀing mơnuih pơƀlŏr ngă, yuakơ ƀing gơñu juăt ngă ƀô̆ mơta gơñu tơbrĭh tơbrăh rơngot tui anŭn kiăng kơ arăng thâo krăn ƀing gơñu hlak iâu laĭ kŏm ƀơ̆ng huă yơh. Samơ̆ Kâo laĭ sĭt biă mă hăng ƀing gih, ƀing gơñu hơmâo tŭ mă laih abih bang gơnam bơni gơñu či hơmâo.
“Tui anŭn, tơdang ƀing gih djru brơi hơget gơnam kơ sa čô kơƀah kiăng, ƀing gih anăm ayŭp tơdiăp pơư pơang ôh, kar hăng ƀing pơƀlŏr juăt ngă amăng khul sang pơjơnum kơkuh pơpŭ laih anŭn ƀơi anih hơmâo lu mơnuih. Ƀing gơñu ngă tui anŭn kiăng kơ arăng bơni kơ ƀing gơñu yơh. Kâo laĭ sĭt hăng ƀing gih, tơdang ƀing gơñu ngă tui anŭn ƀing gơñu hơmâo tŭ mă laih abih bang gơnam bơni ƀing gơñu či hơmâo.
“Tơdang ƀing gih iâu laĭ, anăm ngă ôh hrup hăng ƀing pơƀlŏr! Ƀing gơñu khăp dŏ dơ̆ng iâu laĭ amăng sang pơjơnum kơkuh pơpŭ laih anŭn ƀơi anih hơmâo lu mơnuih, tui anŭn rĭm čô či dưi ƀuh bruă ƀing gơñu yơh. Kâo laĭ hăng ƀing gih sĭt biă mă, tơdang ƀing gơñu ngă tui anŭn, ƀing gơñu hơmâo tŭ mă laih abih bang gơnam bơni ƀing gơñu či hơmâo.
Yuakơ pran jua ƀing mơnuih anai hơmâo jing hĭ bĭl laih, ƀing gơñu tơnap biă mă hơmư̆ hăng tơngia gơñu, laih anŭn ƀing gơñu hơmâo pĭt hĭ laih mơta gơñu. Huĭdah ƀing gơñu dưi ƀuh hăng mơta gơñu pô, laih anŭn hơmư̆ hăng tơngia gơñu laih anŭn dưi thâo hluh hăng pran jua gơñu laih anŭn wơ̆t glaĭ pơ Kâo, tui anŭn Kâo či pơsuaih hĭ ƀing gơñu yơh.’