Markôs 4:7 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20147 Hơmâo đơđa pơjĕh pơkŏn lê̆ amăng khul rơ̆k drơi laih anŭn rơ̆k drơi anŭn čăt đĭ hăng ket hĭ anăh anŭn. Tui anŭn, pơjĕh anŭn ƀu dưi pơtơbiă rai boh pơdai ôh. Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 20167 Pơjeh pơkŏn lĕ amăng tơ̆ng krah anih drơi, laih anŭn drơi anŭn čăt đĭ glong hăng ket hĭ ñu, laih anŭn ñu ƀu hmâo mơboh ôh. Faic an caibideil |
Yêsu pơtă kơ ƀing ding kơna Ñu dơ̆ng tui anai, “Răng bĕ gih pô huĭ kơ jua pơmĭn gih ƀu dưi pơmĭn tơpă hơnơ̆ng ôh yuakơ măt tơpai ngă tơlơi sat ƀai laih anŭn ƀlơ̆ng bơngơ̆t kơ tơlơi hơdip lŏn tơnah anai. Răng bĕ yuakơ hrơi anŭn či truh djơ̆ ƀơi ƀing gih blĭp blăp hrup hăng hlô mơnơ̆ng djơ̆ čơđo̱ng yơh.
Bơ kơ khul pơjĕh lê̆ ƀơi khul rơ̆k drơi, jing tơlơi pơhơmutu kơ ƀing mơnuih hơmư̆ laih boh hiăp Ơi Adai, samơ̆ tơdang ƀing gơñu hơdip hơdơ̆ng, ƀing gơñu pơhơngŏt hĭ gơñu pô yua mơ̆ng tơlơi ƀlơ̆ng bơngơ̆t, tơlơi pơdrŏng săh, tơlơi mơak hrăp lŏn tơnah ket hĭ tơlơi hơdip gah mơyang gơñu, tơl boh čroh gơñu mơ̆ng tơlơi hơdip mơyang gơñu ƀu thâo tha tơsă hĭ ôh.