Markôs 4:5 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20145 Hơmâo đơđa pơjĕh lê̆ ƀơi lŏn rơga, jing anih ƀu hơmâo lŏn lu ôh. Pơjĕh anŭn čăt đĭ tañ mơtam yuakơ lŏn anŭn đêl đơi. Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 20165 Pơjeh pơkŏn lĕ ƀơi anih lŏn boh pơtâo, ƀơi anŭn hmâo ƀiă lŏn. Ñu čăt tañ mơ̆n yua kơ lŏn ƀu kơpal ôh. Faic an caibideil |
Kâo laĭ tui anai, ‘Kai bĕ lŏn phrâo kơ gih pô, pla bĕ kơ gih pô tơlơi tơpă hơnơ̆ng, hơpuă mă bĕ tơlơi mơyŭn hiam yua mơ̆ng tơlơi dŏ hur har gih hăng Kâo či pơtơbiă rai. Anai yơh jing hrơi mông ƀing gih wơ̆t glaĭ pơ Kâo, jing Yahweh gih, laih anŭn Kâo či rai pơ ƀing gih hăng brơi tơlơi bơni hiam kơ ƀing gih yơh.’