Markôs 2:22 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 201422 Laih anŭn kŏn hơmâo lơi hlơi pô pioh tơpai phrâo amăng ge̱t klĭ so. Tơdah ñu ngă tui anŭn, tơpai phrâo či blŭk pơčah hĭ ge̱t klĭ so hăng ngă kơ tơpai anŭn hŏk hĭ yơh, laih anŭn ge̱t klĭ anŭn ăt či răm hĭ mơ̆n. Samơ̆ ñu khŏm tuh tơpai phrâo amăng ge̱t klĭ phrâo yơh.” Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 201622 Laih anŭn ƀu hmâo ôh mơnuih tro ia tơpai phrâo amăng get klĭ so; tơdah ngă tui anŭn tơpai či blôk pơčah hĭ get anŭn, tơpai či hŏk hĭ, wơ̆t get ăt či rơngiă mơ̆n.” Faic an caibideil |
Kar kaĭ mơ̆n, ƀu hơmâo ôh hlơi pô tro pioh tơpai phrâo amăng ge̱t klĭ so, yuakơ tơdah ñu ngă tui anŭn, tơpai anŭn či pơrơbô̆ đĭ hăng ngă kơ ge̱t klĭ so či pơtŭh hĭ mơtam yơh; tơpai anŭn či hŏk hĭ abih laih anŭn ge̱t klĭ so anŭn ăt răm hĭ mơ̆n. Samơ̆ kơđai glaĭ, arăng či tro pioh tơpai phrâo amăng ge̱t klĭ phrâo, tui anŭn tơpai hăng ge̱t klĭ phrâo anŭn či dŏ hiam klă soh sel yơh.”