Lêwi 5:2 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20142 “ ‘Tơdah sa čô tĕk djơ̆ gơnam grĭ grañ, drơi jan hlô mơnơ̆ng glai djai, drơi jan hlô mơnơ̆ng rong ƀôdah drơi jan khul arơ̆ng aruăč djai, wơ̆t dah ñu pô ƀu thâo krăn ôh, ñu anŭn jing hĭ grĭ grañ laih anŭn soh laih yơh. Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 20162 Tơdah sa čô mơnuih ruaih djơ̆ mơnơ̆ng grĭ hơƀak hrup hăng drơi jan hlô mơnơ̆ng glai ƀu rơgoh hiam, ƀôdah drơi jan hlô mơnơ̆ng rong ƀu rơgoh hiam, ƀôdah drơi jan khul arơ̆ng aroač ƀu rơgoh hiam, wơ̆t dah ƀu thâo hơgĕt gĕt ôh, mơnuih anŭn ăt jing grĭ hơƀak laih anŭn soh laih yơh. Faic an caibideil |
Giŏng anŭn, pô pơala Haggai tơña dơ̆ng tui anai, “Tơdah sa čô mơnuih jing hĭ grĭ grañ yuakơ ñu tĕk djơ̆ atâo djai. Tui anŭn, tơdah ñu nao tĕk djơ̆ sa amăng hơdôm gơnam ƀơ̆ng anŭn, tơlơi anai či ngă brơi kơ hơdôm gơnam ƀơ̆ng anŭn jing hĭ grĭ grañ mơ̆?” Ƀing khua ngă yang laĭ glaĭ, “Ơ, sĭt jing hĭ grĭ grañ yơh.”