Hôsea 4:2 - Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam Hơnơ̆ng Đăr 20142 Ƀing gơñu ƀuăn samơ̆ lun ƀơ̆ng hĭ tơlơi ƀuăn anŭn; ƀing gơñu ƀlŏr, pơdjai mơnuih, klĕ dŏp laih anŭn klĕ pyu. Tơlơi ngă ƀai soh sat lu jai, laih anŭn tơlơi pơdjai mơnuih ƀu thâo pơdơi ôh. Faic an caibideilHră Ơi Adai Pơhiăp 20162 Kơnơ̆ng bă blai tơlơi hơtơ̆m pah, tơlơi ƀu tŏng ten, tơlơi pơdjai mơnuih, Tơlơi klĕ dŏp laih anŭn tơlơi klĕ pyu; Gơñu ngă tơlơi pơdjai mơnuih ƀu thâo pơdơi ôh. Faic an caibideil |
Pơđi̱ng hơmư̆ bĕ tơlơi anai, Ơ ƀing ană plei Israel hơi, jing ƀing tơbiă rai mơ̆ng ơi adon ta Yudah, jing ană đah rơkơi Yakôb. Ƀing gih yơh ƀuăn rơ̆ng amăng anăn Yahweh laih anŭn laĭ ƀing gih kơkuh pơpŭ kơ kơnơ̆ng hơjăn Ơi Adai ƀing Israel đôč, samơ̆ ƀing gih ƀu pơhiăp tơlơi sĭt ƀôdah đuaĭ tui tơlơi tơpă hơnơ̆ng ôh.
“Ƀơi hrơi Kâo kiăng pơsuaih hĭ ƀing ană plei Kâo ƀing Israel, laih anŭn brơi kơ ƀing gơñu đĭ kơyar glaĭ dơ̆ng, Kâo ƀu dưi ngă ôh yuakơ abih bang tơlơi Kâo ƀuh ƀing gơñu ngă, anŭn jing le̱ng kơ tơlơi sat ƀai ƀrưh mơhiăh soh sel. Ƀing gơñu pơƀlŏr kơ tơdruă, klĕ mŭt amăng khul sang arăng laih anŭn klĕ sua; ƀing gơñu ăt klĕ sua ƀing arăng ƀơi khul jơlan mơ̆n.
Laih anŭn ñu laĭ kơ kâo, “Ƀơi tơkŭl hră anŭn čih laih kơ tơlơi hơtŏm păh či tơbiă nao amăng djŏp djang anih lŏn anai. Ƀơi sa bơnăh gah anai tơkŭl hră anŭn laĭ tui anai: Arăng či mă pơđuaĭ hĭ abih bang ƀing klĕ dŏp mơ̆ng anih lŏn anŭn; laih anŭn ƀơi sa bơnăh gah adih ăt laĭ tui anai: Arăng ăt či mă pơđuaĭ hĭ mơ̆n ƀing hlơi pô ƀuăn rơ̆ng ƀlŏr.