abï löŋ de kɔc kuanynyïïn guiir ë piathëpiɔ̈u, ku ee yic de kɔc cïn nïïm riɛl kuöny keek. Në kë cï lueel abï kɔc tɔ luɔiyë këtuc, ku kɔc ee karɛc looi abïk thou.
Në biäk cï yïn jonh cï ke duut dhuööŋ kɔ̈ɔ̈th ku thieec ɣɔn ye ke dui kët. Yïn ë juöör tiaam ɣɔn ee kɔcku yɔŋ ku rumkï keek, cït man wään tiɛɛm Yïn rem de tɔŋ de Midian.
Ku kɔc ë ɣɔc thök, mɛ̈tkï në kɔc ë ɣɛɛc keek acïk yɛn riöp tiët, ka yɛn cï ya tïn ë thök wään bïï tɛm röt. Ka yɛn ë thieec nööm kaarou, thieny tök acä cäk an, “Kokdepiɔ̈u. Ku cäk däŋë an, “Mät. Ka yɛn aa tit luny de thök.
Lööŋkɛn cï guiir ayek yith ku piɛthkï ëgɔk, luɔi cï en löŋ de gök de akɔɔrröör guɔ guiir atuc, akɔɔrröör wään cï piny riɔ̈ɔ̈k ë bɛɛlde, ago riɛm de lïïmke guöör ëliŋliŋ ë yen.”