Ɣɔn ye Debid melik, cɔŋdït acï bɛ̈n tuöl, abïï run kadiäk lɛɛr. Go Debid Bɛ̈nydït lɔ̈ŋ. Go ë Bɛ̈nydït lɔ̈ŋde piŋ, ku puk nɔm en an, “Thaulo kekë dhiënde adekï gup aciɛɛn, në biäk cï kek kɔc ke Gibiɔn nɔ̈k.”
Ku yïn Nhialic, bɛ̈ɛ̈iyë kɔc ee kɔc nɔ̈k ku kɔc ee käŋ töör, tɔ ke lɔ në raŋic, ke biäk de runken ë kën kɔn thök. Ku në biäkdï, yɛn bï Nhialic ŋɔ̈ɔ̈th.
Ku ëtɛ̈ɛ̈n, wek bï kë loi rɔt jɔ ŋic në kaam de raan ɣer piɔ̈u kekë raan ee karɛc looi, ku kaam de raan ee Nhialic luööi kekë raan cïï Nhialic ee luööi.
Ku abïk puk nɔm aya an, ‘Bɛ̈nydït, ë yï cuk tïŋ nɛn ke yï cï cɔk nɔ̈k, ku cï yal, ku ye kaman, ku cïnë kɔ̈u lupɔ, ku tök yïn, ku mac yï, ku kënku yï kony?’
Cakaa de raan kɔɔr bïï yïn nɔ̈k, ke wëi ke Bɛ̈nydï abïk yïn tiit në kɔc pïïr ë tök, në riɛl de Bɛ̈nydït Nhialicdu. Ku wëi ke kɔc ke aterdu abï keek riëër wei cït man ë dön nu ë thieec thok.