Rom 5:7 - Sơ̆p Hlabơar Nơ̆r 'Bok Kei-Dei7 Mă-lei dah kon bơngai bơ̆n, bơ̆n băt kơ buăl bơ̆n ưh kơ đei pơm yoch kiơ ră, mă-lei đe wă phak pơlôch sư, bơ̆n hui bơngai tơpă wă lôch tang buăl bơ̆n. Faic an caibideil |
Mă-lei khŭl linh khan: “Pơtao ih 'nĕ kơ năm yua kơ mă lu nhôn thuơ kơdâu, bơngai ayăt ưh kơ gan hiơ̆k kơ lu nhôn, păng mă khan minh puăt lu nhôn lôch lu sư kư̆m ưh kơ hơlen ôh; mă-lei minh 'nu ih gĭt dang mơjĭt-rơbâu 'nu lu nhôn. Lei pơtao jah oei tơ lăm pơlei, răp dŏng tơgŭm lu nhôn đĕch 'lơ̆ng hloh.”
Yua kơ đon lu sư kơtul dêh, Mă-lei lu sư oei wă pơchĭt đon sư kơdih khŏm khŏm 'mơ̆i, Păng măt lu sư wă kơ tep ling-lang. Dah lu sư 'nĕ kơ pơm đon thoi noh, lei măt lu sư gơh 'bôh, Đon lu sư gơh kơtơ̆ng nhên, lu sư gơh tơchĕng kơdih băt wih tơ 'Bok Kei-Dei, Na Sư gô pơklaih đĭ dôm tơdrong yoch lu sư.’