I Tim 3:1 - Sơ̆p Hlabơar Nơ̆r 'Bok Kei-Dei1-2 Tơdrong đe bơtho âu sĭt tơpă: Tơdrong jang kră wei-lăng lu bơngai lui lăm hnam akŭm, tơdrong jang noh kăl tơpă. Bơngai bu 'maih jang tơdrong 'noh sư chă tơdrong jang 'lơ̆ng tơpă. Thoi noh bơ̆n athei rơih chă lu bơngai thoi âu wă wei-lăng bơngai lui: Bơngai bu đe ưh kơ lah layơ bâu roi sư, sư iŏk akăn minh 'nu đĕch, sư bơngai hơdrăl ling-lang păng ưh kơ pơm kư̆ kă. Sư bơngai dim, năr tơmoi truh sư tơkan sơng iŏk atŏk tơ hnam sư. Sư hơgei bơtho tơdrong 'Bok Kei-Dei. Faic an caibideil |
Bơngai bu mă pơm kră wei-lăng lu bơngai lui sư athei pơm mă 'lơ̆ng 'nĕ kơ pơm yoch hŏ, kơlih kơ sư pơm kră wei-lăng tơdrong 'Bok Kei-Dei. Lu bơngai pơang akâu kơdih, lu bơngai khĕnh, lu bơngai et sik suai, dah lu bơngai tôn teh đe, dah sư hưch hanh kơ sa jên lơ păng trŏ tơdrong jang sư mă-lei pơgŏ athei iŏk jên đe, lu bơngai thoi noh ưh kơ gơh pơm kră wei-lăng lu bơngai lui ôh.